Editor: Thơ Thơ
"Tiểu Diệc! Em sao rồi?"
Chương Diệc mở mắt ra, trước hết nhìn thấy chính là sao trên đỉnh đầu sáng chói, sau đó bên trong tầm nhìn chậm rãi xuất hiện mặt Chu Dĩ Nam. Ngực lưu lại cảm giác bị đè nén lúc chết chìm, anh dùng lực trừng mắt nhìn, biến mất nước trên mặt, lộ ra một nụ cười trấn an của Chu Dĩ Nam, "em không sao."
"Mới vừa rồi làm sao vậy? Chân bị chuột rút sao?" Chu Dĩ Nam cầm một cái khăn lông khô rộng lớn lại đây, lót ở dưới thân Chương Diệc.
"Không có, là ——" đột nhiên sắc mặt của Chương Diệc cổ quái á khẩu, anh không muốn để cho Chu Dĩ Nam phát hiện mình dị thường, vội vàng dùng khăn mặt dưới thân bao lấy chính mình.
"Anh Nam, em đột nhiên nhớ tới có chút việc, bây giờ phải đi rồi." Anh tránh né tầm mắt Chu Dĩ Nam nghi hoặc, khoác khăn mặt liền muốn đứng dậy, nhưng mà trước mắt bỗng nhiên thêm một cánh tay thon dài, giọng nói người kia ôn nhu êm tai truyền đến.
"mặt của em có chút hồng, có thể phát sốt hay không? Hay là trước đi phòng y tế dưới lầu xem một chút đi." Cân nhắc đến sau khi ngủ đông tỉnh dậy có thể sẽ có phản ứng bài xích, quân bộ chuyên môn thuê cho Chu Dĩ Nam bác sĩ chuyên môn cùng hộ lý, bất cứ lúc nào trong 24h cũng đợi mệnh.
"Không được, em phải mau đi trở về." Chương Diệc hoàn toàn không dám nhìn thẳng ánh mắt Chu Dĩ Nam, anh vội vội vàng vàng đứng lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-de-quoc/2520551/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.