Editor : Thơ Thơ
Chương Diệc giật mình ngẩn người một chút, liền cười lạnh hai tiếng, "Lần trước không phải cậu nói không có hứng thú đối với Alpha sao?"
"anh cũng nói, đó là lần trước." Bùi Tịch buông cổ áo sơ mi ra, ngồi xổm ở bên người Chương Diệc, lông mi dày và dài hơi rủ xuống, giọng điệu mềm nhẹ mà mê hoặc, "Tôi cảm thấy được bây giờ anh rất cần tôi."
"Chó má! Lão tử ——" giọng điệu Chương Diệc đột nhiên gián đoạn, vừa giận vừa sợ mà nhìn tay Bùi Tịch đè giữa hai chân anh. Đôi tay sạch sẽ mà thon dài kia quen dùng dao giải phẫu, giờ khắc này cách tầng vải vóc âu phục xoa xoa chỗ yếu đuối giữa hai chân anh. Anh vốn là rơi vào bên trong lửa tình dục bị dày vò, bị Bùi Tịch đùa một cái như thế, dục vọng lập tức nhổng lên thật cao, ở trong quần phác hoạ ra rõ ràng hình dáng.
"Ừm... Bùi Tịch con mẹ cậu... A..."
Khí vị Alpha trên người Bùi Tịch trở nên nồng, hơn nữa mang theo uy thế cùng cường thế rất lớn, Chương Diệc xấu hổ nhìn anh chằm chằm, lồng ngực không nén được phập phồng. Anh phải hao phí rất lớn lực ý chí mới có thể khắc chế chính mình không nhào tới trên người Bùi Tịch.
"Thăm hỏi mẹ tôi làm cái gì, hả?"
Bùi Tịch lên giường, quỳ gối giữa hai chân anh, ung dung thong thả cởi quần dài anh ra. Anh cúi đầu đánh giá giữa hai chân Chương Diệc, trên vải vóc màu tối nhô lên một khối kia đã ướt đẫm, mị hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-de-quoc/2520532/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.