Editor: Thơ Thơ
Mẹ...
Chương Diệc quả thực không dám tưởng tượng lúc này dáng dấp mình là dâm đãng cỡ nào, anh thấy Bùi Tịch không chớp mắt đánh giá mình, nhất thời bên tai đỏ bừng lên, thô lỗ nói, "Con mẹ nó cậu nhắm đôi mắt lại cho tôi!"
Bùi Tịch cười cười, không hề bị lay động, "Chương hạm trưởng, hiện tại anh là bệnh nhân của tôi. Coi như muốn ra lệnh, cũng nên là tôi mới phải."
"Vậy cậu mở tay lão tử ra!"
Bùi Tịch nhún vai một cái, cúi người mở tay phải của anh ra, đồng thời liền cấp cổ tay trái của anh thêm một cái băng dán.
"Để ngừa vạn nhất." Bùi Tịch vỗ vỗ mặt của anh, tránh né Chương Diệc thiếu một giây nữa liền muốn vung nắm đấm qua đến, ung dung không vội mà sửa lại một chút áo choàng trắng của mình.
Chương Diệc cắn răng nhìn anh chằm chằm, một đôi con ngươi đen cơ hồ muốn phun ra lửa, nhưng mà giờ khắc này hai chân anh mở ra, dục vọng nhổng lên thật cao, mở rộng giữa hai chân càng là một mảnh ướt át, bộ dáng này giả bộ hung ác thực sự không bao nhiêu sức thuyết phục. ở đáy lòng Bùi Tịch thở dài, máy dò cảm ứng cầm trong tay chỉnh thành hình thức tự động, thả trên đài khống chế, nhẹ giọng nói, "Thôi, tôi đi bên trong ngồi. Chờ anh giải quyết xong tôi trở ra, như vậy cũng được chứ?"
Chương Diệc tự nhiên là ước gì anh cút ngay lập tức. Chờ bóng dáng thon dài của Bùi Tịch vừa biến mất phía sau cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-de-quoc/2520508/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.