Nói xong, trước khi Giản Linh có thể trả lời, bà Dương Tâm Lan đã tắt máy. Đúng lúc này, một chiếc xe Hummer đi trên đường bên phải của cô, nó dừng lại bên cạnh cô và bấm còi. Giản Linh không gây gổ, hạ cửa số lái xe xuống, vươn đầu nhìn anh
. Âu Tuấn cũng tình cờ dựa vào cửa kính ô tô, chống khuỷu tay lên mép cửa sổ, đầu hơi cúi xuống nhìn Giản Linh. Một chiếc xe như Hummer rất phù hợp với một người đàn ông đẹp trai và ngông cuồng như anh, cả hai có thể nói là rất thu hút.
Đây là một chiếc Sedan của Giản Linh, ngắn hơn của anh ta một chút, cô vươn đầu ra, ngẩng đầu nhìn anh ta. Cô đỏ mặt nói: “Cậu hai Âu nhà anh! Anh dám đi mách lẻo tôi! Anh không yên với tôi đâu!”
Âu Tuấn nhìn cô cùng chiếc Sedan kia, cảm thấy có chút bất lực: “Cô như vậy mà cảnh sát giao thông không bắt được cô, đúng là bất công. Nên là cô hãy lái xe an toàn vào đấy, bé Năm.”
Nói xong, Âu Tuấn khẽ nhếch môi, lông mày khẽ nhướng lên, trông có chút kiêu ngạo xấu xa. Đèn đỏ đã chuyển xanh, anh đạp nhẹ ga và phóng đi. Giản Linh quay trở lại ghế lái, nhấn ga một cách mạnh mẽ, xe rít lên, nếu không phải cô đã phanh kịp thời thì có lẽ cô đã đâm thẳng vào chiếc Hummer kia.
May mắn thay là còn giữ lại chút lý trí, cô hít một hơi thật sâu và quay về đơn vị. Khi đến đơn vị, áp suất trên người Giản Linh thấp đến mức không ai dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-dai-nhan-sung-vo-tan-troi/1074946/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.