Hàn Mộ Vi nhăn lại mi, xoay người đã muốn đi, một tia sáng loé lên, đôi mắt Hàn Mộ Vi bị lóe đến không mở ra được. Đúng lúc này, đúng lúc nằm Hàn Mộ Vũ khi ngã xuống đất vẫn không đứng dậy, đột nhiên đứng dậy, gắt gao mà bắt lấy thân thể của cô, nôn nóng mà kêu to: " Chị, chị đừng xúc động! Tìm chết là giải quyết không được vấn đề...... A......" "Phanh" một tiếng, thân thể nhỏ bé của Hàn Mộ Vi bị đâm một nhát! Hàn Mộ Vũ té ngã ở đèn xe bên cạnh, tựa hồ bị dọa đến nói không ra lời...... "Vi Vi!!" Quý An Thừa trừng lớn đôi mắt, nhìn về thân thể đầy máu của Hàn Mộ Vi, lại bị mẹ anh ta ngạnh kéo trở về, "Quý An Thừa! Con muốn làm gì!" Quý An Thừa hai hàng nước mắt không ngừng đi xuống rớt, trong miệng lẩm bẩm mà gọi tên cô, "Vi Vi...... Vi Vi......" Hàn Mộ Vũ nhào hướng Hàn Mộ Vi, dùng sức mà lay lay thân thể của cô, "Chị, chị...... Thực xin lỗi! Đều là em sai...... Thực xin lỗi......" Chỉ có hơi thở thoi thóp Hàn Mộ Vi từ dần dần mông lung trong tầm mắt thấy được khẩu hình từ miệng của cô ta —— "Hàn Mộ Vi...... Đi tìm chết đi! khóe miệng lộ ra đắc ý cười...... Hàn Mộ Vi cảm giác thân thể của mình càng ngày càng nhẹ, càng ngày càng nhẹ, dần dần phiêu trên không trung...... Nàng nhìn đến người từ trên xe bước xuống, hắn là người mà ông ngoại đã an bài cho nàng, vị hôn phu của nàng Cố Thiếu Ngang. Cố Thiếu Ngang có chút không biết làm sao mà đứng ở nơi đó,mẹ của Hàn Mộ Vũ Lưu Băng Tinh từ bậc thang chạy xuống dưới, gắt gao mà ôm lấy Hàn Mộ Vũ, "Không có việc gì, không có việc gì...... Bảo bối, này không phải con sai......" người vây xem càng ngày càng nhiều, Hàn Mộ Vi lại cảm giác thân thể của mình càng ngày càng nhẹ...... Cứ như vậy đi! Đời này, liền như vậy kết thúc đi...... Dù sao cô từ sinh ra bắt đầu, liền vẫn luôn là sai lầm...... Mẫu thân cùng Hàn Tử Tư kết hôn cũng là sai lầm, mẹ cô tuy rằng xuất thân danh môn khuê các cùng Hàn Tử Tư môn đăng hộ đối, lại trước sau không chiếm được tâm Hàn Tử Tư. Lúc ấy trong nhà ông ta xảy ra chuyện. Ông ta chỉ mang cái vỏ rỗng của bản thân và ân tình cùng mẹ cô kết hôn. Nhưng hôn nhân của bọn họ lại không vui. Hàn Tử Tư thông qua vệ gia thế lực ở Giang Thành hô mưa gọi gió, hiện tại đã là Giang Thành nổi danh thành công. Nhưng hắn lại trước sau cùng người tình đầu Lưu Băng Tinh luôn giữ quan hệ. Hàn mẫu chịu không nổi hắn vẫn luôn không trở về nhà, liền lấy nàng hết giận. Khi ấy nàng vừa được một tuổi thôi Từ nhỏ, Hàn Mộ Vi trên người vết thương lớn nhỏ đều có. Nếu không phải sau lại Hàn mẫu ngoài ý muốn gặp Lưu Băng Tinh đi cùng Hàn Tử Tư nên bị kích thích cắt cổ tay tự sát, cô chỉ sợ còn phải tiếp tục gặp ngược đãi. Có thể nói, Hàn mẫu chết kia đoạn thời gian, là Hàn Mộ Vi sống được nhẹ nhàng nhất một tháng. Tuy rằng Hàn phụ căn bản coi như không có cô, chỉ có trong nhà người hầu sẽ đúng giờ đem một ngày đem đủ cơm ba bữa ở trước cửa phòng cô, đem cô so với một con mèo giống nhau uy...... Nhưng kia lại là một tháng vui vẻ nhất của cô. Nhưng thực mau, Lưu Băng Tinh được Hàn Tư Tử mang về nhà. Cuộc sống của Hàn Mộ Vi lại một lần nữa lâm vào tra tấn và bị hãm hại. Nhưng Hàn Mộ Vi lại một chút cũng không thèm để ý, bởi vì Hàn Mộ Vũ chỉ là dùng này đó tiểu kỹ xảo hãm hại cô, Lưu Băng Tinh mặt ngoài nhưng vẫn là vẻ mặt đối đãi tốt với cô, trừ những lúc cố ý châm thêm cho Hàn Tư Tử tức giận mà đánh coi, so với lúc mẹ cô còn sống cô sống được nhẹ nhàng nhiều. Ít nhất số lần bị đánh ít hơn trước Cô từ nhỏ bị ngược đánh lớn lên, tính cách tự bế, cũng không thích nói chuyện, bởi vậy Hàn phụ liền vẫn luôn cho rằng cô là một đứa nhỏ tự kỉ, thậm chí cô bị hiểu lầm thành là người câm, cũng không có mang cô đi bệnh viện kiểm tra, ngược lại cảm thấy mất mặt nói: "Về sau không cần dẫn nó đi ra ngoài! Mất mặt xấu hổ!" - ------
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]