“Cậu, cậu…Không phải là người câm điếc sao?”
Hàn Mộ Vi lạnh lùng nhìn anh ta: “Bao nhiêu tiền, tôi trả lại cho cậu.”
Đoạn Thần Kiệt vẫn trợn mắt nhìn, cổ họng giật giật, sau đó mới nói: “Mười…Tám đồng.”
“Cậu chờ một chút.”
Cô nghiêm túc nhìn anh ta, Đoạn Thần Kiệt vô thức gật đầu, sau đó liền nhìn thấy cô gái gầy gò đi đến chỗ cửa hàng bánh bao, lấy 18 đồng ra mua bánh bao và màn thầu, đi đến trước mặt anh ta, đưa một túi bánh bao nóng hổi cho anh ta: “Trả lại cho cậu.”
“Lần sau không cần mua giúp tôi, cậu không phải là người hầu của Hàn gia, không cần phải nghe lời Hàn Mộ Vũ, càng không cần oan uổng chính mình làm bảo mẫu chăm sóc tôi.”
Hàn Mộ Vi nói xong liền quay người dự định rời đi, sau đó cô giống như nghĩ đến điều gì, vẫn quay đầu lại nói: “Đúng rồi, hộp cơm hôm nay, cảm ơn cậu.”
Sau đó cô lại một lần nữa xoay người, rời khỏi căng tin.
Thời gian này căng tin rất đông, cô theo thói quen, một mình lên sân thượng ăn cơm.
Đoạn Thần Kiệt đứng tại chỗ, trong tay cầm 10 bánh bao, dáng vẻ nghẹn họng.
Tề Tư Mẫn nhìn thấy tất cả, đi tới cười nói: “Đoạn Thần Kiệt, làm sao cậu lại mua nhiều bánh bao như thế? Ăn hết sao?”
Lúc này Đoạn Thần Kiệt mới hoàn hồn, nhìn cô ta, lại nhìn bánh bao trong tay: “Không phải do tôi mua.”
Nhưng anh ta cũng không giải thích gì, xoay người ngồi xuống một góc ăn cơm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-dai-nhan-khe-cung-chieu/3177697/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.