Đáng tiếc viên phân chuột này lại có bối cảnh lớn, bọn họ căn bản không thể động vào được, chỉ có thể coi như không thấy.
Tiết thứ nhất vẫn là dành để thu bài, tổ trưởng đi từ đầu đến cuối để thu bài, Tiểu Bao Tử nhìn thấy liền ở trong đầu Hàn Mộ Vi nhắc nhớ: “Chủ nhân, nên nộp bài rồi…”
Hàn Mộ Vi không nói gì, bĩu môi, Tiểu Bao Tử đợi một lúc lâu, mới không dám tin nói: “Chủ nhân, cô không làm bài sao?”
Không làm thì không làm, có gì lạ sao? Cô thường xuyên nộp giấy trắng, không làm bài thì có gì kỳ lạ sao?
Hàn Mộ Vi không có trả lời nhưng suy nghĩ này của cô không thoát khỏi hệ thống.
Ở trong đầu, Tiểu Bao Tử gầm lên: “Chủ nhân, loại suy nghĩ này của cô là không đúng! Làm một bánh bao tốt, cô hẳn nên ưu tú trong mọi việc mới có thể dành được nhiều điểm thiện cảm…Cô nhìn trường học các cô xem, không nói đến trường học, nói đến lớp cô, nơi này có hơn bốn mươi người, cộng thêm thầy cô, ít nhất cũng phải 50 người! Nhiều người như thế, tùy tiện công lược cũng đạt được thiện cảm lớn…Sao cô lại từ bỏ làm một học sinh ưu tú dễ dàng như thế!”
“Không được, chủ nhân, dù sao bây giờ cô cũng chưa nói gì… Tiết đầu cũng không làm gì, không bằng cô nhanh chóng làm xong bài tập đi!”
“Tôi vừa mới nhìn qua, là môn hóa và tiếng Anh…Cô tranh thủ thời gian làm! Tôi lập tức sẽ tìm nội dung yêu cầu, chủ nhân, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-dai-nhan-khe-cung-chieu/3177692/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.