Không biết vì sao, trong lòng người đàn ông đột nhiên có một cổ cảm giác vi diệu lướt qua, giống phiến lông chim chạm nhè nhẹ, ngưa ngứa……
Nhưng lại rất nhanh biến mất, nhanh đến làm anh không nắm bắt được loại cảm giác này là cái gì.
Thời điểm anh nhìn về phía cửa sổ lần nữa, thân ảnh cô gái kia đã biến mất.
Người đàn ông nhướng mày, lại liếc mắt nhìn cửa sổ một cái, rất nhanh lại tiếp tục bình tĩnh mà tập Thái Cực quyền……
Nhà họ Hàn.
Bữa sáng trên bàn cơm chỉ có hai người Hàn Tử Tư và Lưu Băng Tinh, Hàn Mộ Vũ còn chưa có tỉnh, chỉ là hiện tại còn chưa đến 7 giờ sáng, Hàn Mộ Vũ luôn luôn chưa đến 7 giờ rưỡi là sẽ không tỉnh lại.
Thấy cô xuống dưới, Lưu Băng Tinh có chút kinh ngạc, lúc trước cô luôn luôn không xuống dưới ăn bữa sáng, khi cần đi học nhanh thì đến phòng bếp cầm hai cái bánh bao rồi đi, hôm nay sao lại……
Lưu Băng tinh nheo mắt lại, suy nghĩ sâu xa.
Mắt Hàn Mộ Vi nhìn thẳng xuống dưới, cũng không có chạy lại chào hỏi bọn họ, Hàn Tử Tư và Lưu Băng Tinh cũng không có phản ứng gì, rốt cuộc ở trong mắt bọn họ, Hàn Mộ Vi chính là nửa người câm, tuy rằng ai cũng không khẳng định rốt cuộc cô có phải như vậy hay không, chính là, cùng dưới một mái nhà mười mấy năm, bọn họ thật đúng là không nghe cô nói quá một câu, cho dù bị đánh đau cũng chỉ là hừ lạnh một tiếng, nhấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-dai-nhan-khe-cung-chieu/3177675/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.