Một giấc mộng đẹp, một tương lai hạnh phúc cùng với Tôn Khiết và các con của hai người, những tiếng gọi mama, baba của đứa trẻ vừa tập nói. Ân Ân vui vẻ đắm chìm vào giấc mộng đẹp ấy.
Bỗng cô cảm nhận được bên cạnh mình không có hơi ấm của anh như bao ngày khác liền quơ tay dò tìm chỗ chiếc gối bên cạnh với đôi mắt vẫn đang nhắm nghiền, một lúc sau chợt đôi mắt long lanh của cô mở ra vì không tìm thấy anh mà chỉ là một khoảng trống.
Cô nheo mắt rồi nhìn khắp phòng vẫn không thấy bóng dáng anh đâu. Ân Ân từ từ ngồi dậy, bỗng nhiên cánh cửa phòng đột nhiên mở ra, bóng dáng cao lớn của Tôn Khiết bước vào.
Cô đưa mắt chăm chú nhìn anh, Tôn Khiết thấy cô đã dậy liền nhếch môi cười nhẹ vì nhìn cô giống như một chú mèo con vậy rất đáng yêu. Anh đi về phía cô, giọng nói nhẹ nhàng của anh vang lên.
" Em thức rồi sao, mau vào rửa mặt đi rồi xuống ăn sáng "
Ân Ân nghe vậy liền gật nhẹ đầu đưa tay vén tấm chăn ra khỏi người mình rồi từ từ bước xuống giường, bàn tay to lớn của anh vội dìu cô đứng dậy đi vào phòng tắm. Những hành động của anh rất nhẹ nhàng và ôn nhu nếu nói anh là cảnh sát liệu có ai tin không? Vệ sinh cá nhân xong cô cùng anh xuống phòng ăn, cô đưa mắt nhìn lên bàn ăn, các món ăn dành cho cô điều là những món ăn tốt cho người mang thai. Tôn Khiết dìu cô lại bàn, giúp cô kéo ghế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-cung-co-vo-nho/3803838/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.