Làn gió nhẹ nhàng thổi qua mang theo hương thơm thoang thoảng của hoa Diên Vĩ, loài hoa tượng trưng cho niềm hy vọng và ý chí kiên cường. Hình ảnh người con gái xinh đẹp đang ngồi bên cạnh vườn hoa Diên Vĩ với gương mặt thoáng hiện lên vài tia nắng của buổi chiều tà. 
" Cảm ơn cậu, nếu không có cậu thì tớ không có được ngày hôm nay, được lấy một người chồng tốt còn sắp được làm mẹ nữa." 
Cô mỉm cười nói, đôi tay nhẹ nhàng xoa lên bụng của mình. Có lẽ cảm nhận được tay của mẹ mà tiểu bảo trong bụng bỗng nhiên đạp như muốn đáp trả lại cô. 
" Cậu còn nói mấy lời khách sáo đó nữa thì tớ giận đấy." 
Ân Ân có chút không vui nói. 
" Được rồi, tớ không nói nữa, cậu đừng giận mà." 
Hàm Lộ nhìn Ân Ân rồi lại nhìn xuống bụng mình. Tiểu bảo trong bụng cô vừa tròn bảy tháng, còn hai tháng nữa là cô có thể nhìn được bé con của mình rồi. 
Trước hôn lễ của Ân Ân, cô ấy đã giúp cô hiểu rõ tình cảm của bản thân dành cho Lăng Vũ ra sao. Những chuyện mà Ân Ân và Tôn Khiết đã trải qua khiến cô càng suy nghĩ, cô sợ bản thân mình lại mất đi một cơ hội, mất đi một hạnh phúc của tương lai. Cô thích Lăng Vũ, cô chẳng biết là bắt đầu từ bao giờ. Thân phận là nữ giấu kín suốt nhiều năm cuối cùng cũng có lí do để nói ra. Nhờ sự thuyết phục của Ân Ân, gia đình cô cũng chấp nhận việc công bố cô là đứa con gái duy nhất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-cung-co-vo-buong-binh/833639/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.