"Em đoán xem"
Cái tên này còn trêu trọc cô nữa à, được lắm, anh nghĩ tôi là ai mà phải đoán, không có anh ngồi đây tôi cũng đi luôn từ lâu rồi, chẳng phải xin anh .
" Không đoán , tôi đi đây!"
anh không nói gì nữa kệ cô đi.Anh không cho cô vẫn tìm cách đi cho bằng được thôi mà!
______
9h00, Tại sân bay Thành phố J
Bầu trời hôm qua mưa to đến cỡ nào thì hôm nay nắng như thế đó, trời trong xanh biếc không hề thấy có một đám mây nào, thi thoảng có làn gió hiu hiu thổi nhẹ qua khiến con người như hìa với thiên nhiên xung quanh mình vậy...
...
Từ xa một đôi nam nữ mỗi người kéo sau là một chiếc vali.
Người con trai kia cao chừng 1m83 , 26 tuổi , mặc trên người là chiếc áo sơ mi màu nâu nhạt kết hợp cùng với quần âu màu be đe, đeo kính đen, đi giày màu đen luôn.
Người con gái nhìn thoáng qua là biết tính cách cũng năng động giống tính tình của Tịnh Kiều rồi! Cô ấy diện trên mình cây đen trái với cây trắng của Tịnh Kiều đang mặc nhưng nhìn qua có vẻ cùng một hãng.Chắc lúc ở Nga hai người này rủ nhau cùng mua một cửa hàng đây mà.
Hai người họ soải bước đến gần Tịnh Kiều
" Hí,....Tịnh Kiều"
SoLy bước đến ôm chầm lấy cô
" SoLy lâu rồi không gặp, cậu mập lên rồi à? ôm không vừa tay nữa rồi"
Hai người buông tay ra nói chuyện với nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-cung-chieu-vo-yeu/2660476/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.