Tịnh Kiều cả ngày cứ suy nghĩ mãi câu' Chồng yêu Vợ' anh ấy trước giờ lạnh lùng khó ưa mà sao dạo gần đây cứ thấy là lạ,mà bản thân mình cũng vậy khi đối mặt với anh ấy tim mình đập rất nhanh,còn lúc bị thương nữa,....Có lẽ mình yêu anh ấy rồi!
Bây giờ dường như hai người đã xác định được tầm quan trọng của đối phương trong trái tim của bản thân rồi, liệu rằng tình yêu mới chớm nở này có thể duy trì và hạnh phúc mãi mãi không ? Hay sẽ khiến đối phương tổn thương....
______
Tối đến
" Thượng Nam anh về rồi"
Nghe thấy tiếng xe cô từ trong nhà đi ra lại gần anh.
"Ừm...em đợi anh sao?"
" Ù..."
" Có chuyện gì muốn nói "
" Chắc anh mệt rồi lên tắm trước đi tý chúng ta nói chuyện sau"
" Ừ..."
Nói xong anh đi thẳng lên phòng, cô lúc này rất hồi hộp không biết nên nói tình cảm của mình ra không, cô sợ câu nói sáng nay anh chỉ bồng bột chêu đùa cô mà thôi! Sợ một lần nữa bị bỏ rơi như ngày trước Vương Hiên làm với cô vậy....
______
Trong phòng,thấy anh tắm xong đang choàng áo tắm ngồi ở ghế Tịnh Kiều bước lại gần
" Thượng Nam...."
" hửm...anh tắm xong rồi em nói đi..."
" Chuyện là em....emm "
"Thường ngày em nói to rõ ràng lắm mà,sao nay rụt rè e thẹn vậy? Chẳng giống em chút nào"
Cô bình tĩnh hít thở sâu một chút rồi nói
" Em yêu anh...Thượng Nam"
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-cung-chieu-vo-yeu/2660425/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.