Hôm sau, thân ảnh hai người đang ngủ ngon lành trên giường bỗng cô ta thức dậy,nhìn mọi việc như diễn ra bất ngờ
Thượng Nam thấy tiếng động cũng khẽ tỉnh dậy.Thật ra tối qua anh chẳng ngủ được tý nào cả,gần cô ta mà thấy buồn nôn nhưng anh cố chịu đựng.Thấy Khương Châu bên cạnh anh bắt đầu kịch bản
" Khương Châu em,...làm sao anh...anh tối qua anh xin lỗi!!!"
" Thượng Nam,em không trách anh đâu,chỉ là sự cố thôi mà, coi như chưa có chuyện gì xảy ra đi"
" Anh sẽ chịu trách nhiệm với em .Đã vậy anh cũng nói luôn, Khương Châu anh yêu em, làm người yêu anh có được không?"
" Thượng Nam anh nói gì vậy? anh yêu em .Thế nhưng cô còn Tịnh Kiều cô ấy"
Ha....cô ta đúng là con cáo già đội lốt thỏ non ngây thơ sao? Trong lòng sướng quá rồi bây giờ còn giả vờ nghĩ cho người khác, tôi đợi xem cô diễn hay như nào nữa đây...
" Nếu em muốn thì anh sẵn sàng li hôn với cô ta để ở bên em được không?"
" Anh nói thật sao? Em đồng ý"
" Cảm ơn em Khương Châu,mà nhớ có chuyện gì cứ nói với anh được chứ? anh không thích kẻ nói dối em hiểu không?"
Dừng lại một lúc anh nói tiếp
" Hay chiều nay em đưa anh về gặp mặt gia đình em có được không?"
" Gia đình em sao? Em không có người thân nào cả? ba mẹ em mất sớm chẳng con ai bên em hết em nghĩ đến mà tủi thân lắm!!!"
" Ừm....đừng khóc có anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-cung-chieu-vo-yeu/2660413/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.