☆Quay lại hiện trường vụ án.
Tất cả đi rồi, trong căn phòng chỉ còn lại một mình anh. Phạm Tuấn nhặt đóa ngọc lan trên ngực Trần Bình. Lại là ngọc lan, xem ra kẻ đó vẫn còn ở nơi này, nhưng là ai trong số bọn họ. Kẻ đó nhất định phải rất thân quen với nạn nhân, bằng không trên gương mặt ông ta sẽ không lưu lại sự kinh ngạc trước khi chết.
Người có thể khiến ông ta mở cửa mời vào, anh đưa mắt nhìn ly rượu vang trên bàn. Nơi này chỉ có một ly, anh đi thẳng đến bên kệ cầm lấy từng chiếc ly một đưa lên mũi ngửi. Quả nhiên không sai là cái này, mùi vang còn lưu lại, chứng tỏ nó vừa mới được dùng. Cho dù đã được rửa và lau sạch, nhất thời vẫn còn lưu lại hương rượu.
Thứ có thể độc chết một người trong vòng vài phút, hiện tượng cơ co quắp. Mắt mũi miệng và cả tai đều chảy máu. Không sai, tất cả những vụ án trước kia đều cùng một cách thức.
Một mình cũng không thể làm được gì, Phạm Tuấn đành xuống đại sảnh. Cũng may Trần Bình cho sửa chữa lại nơi này, cũng có lắp điện thoại để nhận đấu giá từ xa. Anh gọi một cuộc gọi yêu cầu chi viện, cũng bảo bọn họ đều pháp y đến. Tất cả những người ở đây ai cũng không tránh khỏi hiềm nghi, cần phải lấy khẩu cung từng người một.
Đêm trong căn biệt thự, không khí âm u chết chóc bao trùm khắp nơi. Không một ai dám bước khỏi vị trí của mình. Huyền thoại về đoạn đèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-chay-dau-cho-thoat/2497035/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.