Anh vẫn nhớ cô rất thích ăn món đó, lần trước nằm viện còn bắt anh mua cho bằng được, không đúng còn dỗi không chịu ăn.
Tuyết Lan lắc đầu, bây giờ cô không muốn ăn cháo bí đỏ. Cô muốn ăn món hôm qua chưa kịp ăn.
"Em muốn ăn mì, là mì do anh nấu ý."
Phạm Tuấn bấc lực bật cười, đã là lúc nào rồi còn đòi ăn mì. Chắc ngày hôm qua không được ăn nên hôm nay vẫn còm ấm ức.
"Tuân lệnh phu nhân, tôi sẽ đi nấu ngay ngài muốn ăn mấy quả trứng?"
Anh không quên trêu ghẹo cô vợ nhỏ của mình, bị gọi là phu nhân hai má của Tuyết Lan tự nhiên ửng đỏ. Cô giơ hai ngón tay nói với anh.
"Em muốn hai quả ốp la, 7 phần chín 3 phần sống."
Cô đã nhìn thấy tay nghề của anh rồi không có tệ, chắc ở nước ngoài anh hay tự nấu ăn. Biết mấy ngày nay cô không được ăn gì, anh không nán lại lâu nữa, đỡ cô nằm xuống xong anh lập tức xuống nhà ăn của bệnh viện mượn bếp nấu mì cho cô.
Thấy anh đi rồi Tư Lan ở một bên lúc này mới lên tiếng.
"Cô cẩn thận một chút, cô ta cứ như một con chó điên cắn người vậy."
Tuyết Lan theo bản năng sờ ra sau ót mình, đúng là chó điên thật, cô còn chưa thấy nữ phụ độc ác trong phim nào manh động như cô ta.
"Tôi biết rồi, à tôi có chuyện muốn nhờ cô, cô đi theo Lâm Thái Trinh xem bà ta có gì đáng nghi không. Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-chay-dau-cho-thoat/2496963/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.