Ngay hôm đó giáo viên lớp một thật đúng là công bố ra bài thi của Tống Diệp, vô số học sinh thấy thể chữ tinh tế đến giống như in ấn và đáp án hoàn mỹ kia, tất cả đều không nhịn được giơ ngón tay cái lên. Đây hoàn toàn không có tâm cắm liễu, cũng làm Tống Diệp nhất chiến thành danh, ngồi trên vị trí học bá Tam Trung. Sáng sớm hôm sau, Vương Thiết Xuyên còn đặc biệt chào hỏi, kéo Từ Tử Hàng lại đây xem kịch vui, nói là muốn xem Tống Diệp rửa mối nhục xưa. Từ Tử Hàng dọc theo đường đi nghe qua, mới biết được trước kia Tống Diệp ở lớp năm là vô tích sự cỡ nào, chịu bao nhiêu uất ức, sắp đến cửa phòng học mới thấy Tống Diệp xách theo cặp sách đi ra, chủ nhiệm lớp đứng ở cửa, đến lớp trưởng Đường Mỹ Linh cũng ở đó. Vương Thiết Xuyên nghĩ thầm vai chính đều ở đây, trò hay lên sân khấu, không đầu không đuôi nói ra một câu, “Â, Tống Diệp đây là đi rồi, vừa lúc tôi và cô giáo cùng nhau vui vẻ đưa tiễn cậu.” Phốc…… Đúng lúc này, trong đám người vây xem phụt một tiếng, không dứt bên tai, chủ nhiệm lớp vừa rồi còn cố chống gương mặt tươi cười làm xây dựng trong lòng cho mình nhất thời liền cứng lại rồi. Chuyện đánh cuộc ngày đó, toàn lớp đều nghe thấy được, hiện tại Tống Diệp thành công thi đậu vào lớp một, thể diện của chủ nhiệm lớp cũng bị đánh đến không còn sót lại chút gì, có thể đứng ở cửa phòng học nhìn theo đã là nhẫn nhịn lớn nhất, chưa từng nghĩ đến nửa đường còn nhảy ra một Vương Thiết Xuyên nói chuyện không mang theo đầu óc như vậy. Tống Diệp cũng thực sự bội phục dũng khí đáng khen của Vương Thiết Xuyên, giương mắt quét về phía phía trước, nhìn thấy Từ Tử Hàng cũng ở đây, gật gật đầu, ánh mắt nặng nề rơi xuống trên người chủ nhiệm lớp trước cửa, cực kỳ khách khí tới một câu, “Cảm ơn cô giáo vui vẻ đưa tiễn, tạm biệt.” Trên thực tế Tống Diệp là một người phải cụ thể, có thể động thủ giải quyết tuyệt không cãi nhau, có thể nói chuyện giải quyết tuyệt không phun chữ thô tục, cho nên sau khi phong độ nhẹ nhàng, tự nhiên hào phóng chào hỏi xong, ở trong biểu tình tối tăm tức đến hộc máu của chủ nhiệm lớp và Đường Mỹ Linh, cô cực kỳ dương dương tự đắcTừ Tử Hàng không gặp mấy ngày, đã gầy ốm không ít, lúc này lại khôi phục thành hình tượng vương tử vườn trường, một đường trêu hoa ghẹo nguyệt, thuận tiện làm học sinh mới của lớp một là Tống Diệp cọ lên nhiệt độ. Còn chưa đến cửa lớp một, người toàn khối đều biết vị học bá hắc mã này có quan hệ không giống tầm thường với hot boy Từ Tử Hàng. Mà Tống Diệp cũng không phải người sợ đầu sợ đuôi, thoải mái hào phóng còn để Từ Tử Hàng xách cặp, thuận đường thông báo anh triệu tập anh em tiến hành huấn luyện, “Mỗi ngày sau khi tan học, tôi sẽ huấn luyện đơn độc thân thủ của các người, anh phụ trách thông báo những người khác.” “Được.” Từ Tử Hàng biết rõ thân thủ Tống Diệp, vừa nghe lời này, đôi mắt nhất thời sáng ngời, trong lúc gật đầu khóe miệng không nhịn được lộ ra nếp nhăn khi cười. Khi nói chuyện, hai người vừa lúc đi vào cửa phòng học, rất nhiều nữ sinh âm thầm quan sát thấy tươi cười lơ đãng ở khóe miệng Từ Tử Hàng, một trái tim lập tức vỡ thành cặn bã. Lại nhìn Tống Diệp kia, tuy rằng khuôn mặt lớn lên tinh xảo xinh đẹp, nhưng nghiễm nhiên lại là bộ dáng của một thằng nhóc, đâu có một chút đáng yêu của nữ sinh. cất bước đi tới lớp 9/1.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]