Ngay hôm đó giáo viên lớp một thật đúng là công bố ra bài thi của Tống Diệp, vô số học sinh thấy thể chữ tinh tế đến giống như in ấn và đáp án hoàn mỹ kia, tất cả đều không nhịn được giơ ngón tay cái lên.
Đây hoàn toàn không có tâm cắm liễu, cũng làm Tống Diệp nhất chiến thành danh, ngồi trên vị trí học bá Tam Trung.
Sáng sớm hôm sau, Vương Thiết Xuyên còn đặc biệt chào hỏi, kéo Từ Tử Hàng lại đây xem kịch vui, nói là muốn xem Tống Diệp rửa mối nhục xưa.
Từ Tử Hàng dọc theo đường đi nghe qua, mới biết được trước kia Tống Diệp ở lớp năm là vô tích sự cỡ nào, chịu bao nhiêu uất ức, sắp đến cửa phòng học mới thấy Tống Diệp xách theo cặp sách đi ra, chủ nhiệm lớp đứng ở cửa, đến lớp trưởng Đường Mỹ Linh cũng ở đó.
Vương Thiết Xuyên nghĩ thầm vai chính đều ở đây, trò hay lên sân khấu, không đầu không đuôi nói ra một câu, “Â, Tống Diệp đây là đi rồi, vừa lúc tôi và cô giáo cùng nhau vui vẻ đưa tiễn cậu.”
Phốc……
Đúng lúc này, trong đám người vây xem phụt một tiếng, không dứt bên tai, chủ nhiệm lớp vừa rồi còn cố chống gương mặt tươi cười làm xây dựng trong lòng cho mình nhất thời liền cứng lại rồi.
Chuyện đánh cuộc ngày đó, toàn lớp đều nghe thấy được, hiện tại Tống Diệp thành công thi đậu vào lớp một, thể diện của chủ nhiệm lớp cũng bị đánh đến không còn sót lại chút gì, có thể đứng ở cửa phòng học nhìn theo đã là nhẫn nhịn lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-anh-lai-thua-roi/420573/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.