Bởi vì đường trong núi gập ghềnh không bằng phăngr, xe buýt chỉ ngừng ở cửa vào, mọi người chỉ đành xuống xe đi bộ vào.
“Mỗi người 5 xu, đều đưa xong lại đi xuống, có nghe hay không?” Tài xế lớn tiếng kêu la vào trong xe, đáy mắt tràn ngập khinh thường với người trong núi .
Lúc đến phiên Tống Diệp, cô mới vừa nộp tiền lên, phía sau liền có người túm cánh tay cô, ngay sau đó một giọng nói già nua run rẩy truyền tới, “Cô gái nhỏ, ta không đủ tiền, cầu xin cháu, có thể thương xót, giúp ta trả tiền trước không, ta về trong thôn sẽ trả cho cháu.”
Tống Diệp quay đầu lại, nhìn mặt già tràn đầy nếp nhăn trước mặt, nhịn hồi lâu mới không có một tay cắt đứt cổ bà ta, “Được, không cần trả, cháu trả giúp bà.”
Lại trả 5 xu tiền, bà lão xuống xe theo Tống Diệp, đi theo còn có một gã đàn ông, trên dưới 25 tuổi, một đôi mắt không ngừng chuyển động trên mặt Tống Diệp.
Bà lão kia lén nhéo anh ta một cái, lúc này mới nói chuyện với Tống Diệp, “Cô gái nhỏ, thật là cảm ơn cháu, một mình cháu ra cửa, tới núi lớn này, có chuyện gì không?”
“Cháu là học sinh, tới trong núi thu thập một ít tiêu bản thực vật, lấy về nghiên cứu, không biết bà có thể dẫn đường hay không, dẫn cháu đi vào một đoạn?” Tống Diệp mặc một bộ váy màu đen, lúc nói chuyện giọng nói mềm nhẹ, đặc biệt là lúc vén sợi tóc bên tai để lộ ra tới một chút quyến rũ phong tình, càng là làm gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-anh-lai-thua-roi/420517/chuong-14-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.