Ngược lại nhân viên bán hàng nói chuyện lúc nãy, chạy nhanh tiến lên tiếp đón, đã bỏ lỡ một lần trích phần trăm, cô cũng không thể bỏ lỡ người thứ hai.
Lúc nhân viên mới tới ôm ba bộ quần áo đi tính tiền vẫn còn hơi ngây ngốc, không thể tin được thiếu nữ bình thường này vừa xài chính là vài trăm, lại nghĩ đến trích phần trăm chính mình có thể có được, lập tức kích động.
Trong nháy mắt Tống Diệp đi thoáng qua nữ sinh kia, khẩu khí nhẹ nhàng nói một câu, “Xem ra tiêu chuẩn nơi này, cũng chỉ là như thế.”
Nữ sinh kia vừa nghe, nhất thời liền mở to hai mắt, tức giận đến sắc mặt đỏ lên, “Cô……”
Tống Diệp dừng lại bước chân, ánh mắt bình tĩnh, rõ ràng là ý có gì chỉ giáo.
Nữ sinh cắn răng, cảm thấy trên mặt như là bị lửa đốt, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, lại không có biện pháp phản bác, tầm mắt rơi xuống quần áo trên quầy thu ngân, cô ta mới có chủ ý, “Tôi muốn ba bộ đồ kia.”
Một câu này, chọc cho rất nhiều khách hàng trong tiệm đều vây xem, thấy hai người tranh đoạt một người ăn mặc thời thượng, một người dáng vẻ quê mùa, lúc ấy liền cảm thấy đồ nhà quê không tranh lại hoa tươi.
Ngay cả nhân viên bán hàng cũng nhanh chóng lên tuyến trợ trận, tiến lên đoạt ba bộ quần áo lại đây, “Tiểu thư thật là ánh mắt tốt, đây là sản phẩm mới trong tiệm chúng tôi, toàn bộ kiểu dáng đều chỉ có một bộ, sẽ tôn lên dáng người của cô.” Khi nói chuyện, khóe mắt đuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-anh-lai-thua-roi/420505/chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.