Đầu ngón tay nhất nhất xẹt qua ở trên toa xe, trong toa xe thứ nhất là một đôi vợ chồng và con cái, cùng với thân ảnh ông bà nội cũng có thể thấy được rõ ràng, trong toa xe thứ hai là hai phụ nhân trang điểm cao quý, đối diện gương thoa phấn thơm, nhãn hiệu dùng là mặt hàng xa hoa trên thị trường…… Thẳng đến toa xe thứ tư, Tống Diệp đã tin tưởng không nghi ngờ lực lượng không thể tưởng tượng trên tay mình, hơn nữa còn phát hiện trong lòng bàn tay cất giấu không gian, chỉ cần ý niệm vừa động, cách không lấy vật là dễ như trở bàn tay, khối đá biến mất vừa rồi cũng đang ở trong không gian. Nghĩ bọn buôn người bên kia không sai biệt lắm đã có động tĩnh, đang lúc Tống Diệp tính toán tìm vị trí ẩn nấp, tình hình trong toa xe dưới lòng bàn tay lại làm cô hơi sửng sốt. Bên trong là hai người đàn ông, 26 27 tuổi, một người trong đó ngồi ở bên cạnh bàn đang nhìn phong cảnh bên ngoài, sườn mặt dừng ở ánh mặt trời, góc cạnh rõ ràng, khóe miệng nhấp lộ ra độ cung cương nghị, đôi mắt kia trầm ổn như núi, tràn ngập sát khí, đây là một người đàn ông cực kỳ anh tuấn, khác với diện mạo mỹ nam khắp đường sau nàu, loại diện mạo tràn ngập chính trực và cương ngạnh này càng có thể làm người nhiệt huyết sôi trào, chỉ là gợi lên chú ý của Tống Diệp lại không phải diện mạo anh ta, mà là hơi thở sát khí nống đậm trên người đối phương. Chỉ cần liếc mắt một cái, Tống Diệp liền có thể kết luận, người đàn ông này từng giết người, hơn nữa lây dính không ít máu tanh. Ở trên xe lửa lái đế nơi nhỏ như thành phố Vân, lại có nhân vật như vậy, đủ để khiến cho cô tò mò, mà người đàn ông đối diện đang thấp giọng nói chuyện với anh ta, vừa mở miệng xưng hô, càng là làm Tống Diệp kinh ngạc. Bởi vì biết rõ môi ngữ, cho nên cách vách tường thiết dày nặng, cô cũng có thể đọc hiểu lời người đàn ông, anh ta nói chính là, “Thiếu tá, cần đi ra ngoài nhìn xem không?” Thiếu tá. Đây là quân hàm đại biểu cho cấp trung đẳng ở trong quân, dựa theo hiểu biết của Tống Diệp, muốn lên tới quân hàm thiếu tá, ít nhất phải 30 tuổi trở lên, mà người đàn ông bên trong trẻ tuổi như thế đã có được quân hàm bực này, hoặc là hộ chuyên nghiệp của cửa sau, hoặc là không phải kẻ đầu đường xó chợ. Tuy rằng hai người bên trong cách vách tường, nhưng lại nghe được rõ ràng động tĩnh bên ngoài, người thuộc hạ kia hiển nhiên là xin chỉ thị, mà người đàn ông ngồi ở bên cạnh bàn lại là sét đánh cũng không động, chỉ nhàn nhạt phun ra hai chữ, “Không cần.” Cũng không biết là do khí chất bản thân hay là tâm tình không tốt, Tống Diệp cảm thấy gương mặt kia lạnh lùng cứng rắn đến sắp kết thành khối băng. Xét thấy trên xe lửa nhân vật khó đối phó như vậy, Tống Diệp quyết định thu tay lại không đi dạo nữa, miễn cho bại lộ bản thân. Mà lúc này nhân viên phục vụ động tác nhanh chóng đã cứu cô gái hôn mê ở trong toilet ra, bọn buôn người cũng đã có hai người sa lưới, trải qua chỉ ra và xác nhận của cô gái, xác định hành vi phạm tội. “Ủa? Cô gái báo án vừa rồi đâu, các người có ai nhìn thấy không?” Nhân viên phục vụ trở về không thấy Tống Diệp, quay đầu tìm kiếm. Nhưng mọi người trong xe lại chỉ lắc đầu tỏ vẻ không có nhìn thấy, cũng không ai chú ý tới thân ảnh cô gái trà trộn ở trong đám người.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]