Ngày Kỳ đi công tác cuối cùng cũng đến
3giờ sáng, sân bay đã đông kín người, tất cả các đội đều sắp đến đủ cả rồi
Uy và Như cũng đến tiễn Khanh đi, cả nhóm của Huy cũng đến giúp Kỳ hoàn tất công việc
“Cậu có chắc là một mình sẽ ổn không đó?”
“Sao không đi trường đua để giải tỏa ấy, cứ phải làm khó mình không thế?”
Như đứng gần đó, vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa bọn họ
Cô có chút lo, đợi lúc Kỳ không chú ý liền chạy đến hỏi Huy: “Bạch tổng bị làm sao ạ?”
Huy do dự không nói, chính cậu cũng không chắc chắn những suy đoán trong đầu là đúng, chỉ nói với Như: “Kỳ là người không bao giờ để lộ tâm tình của mình, nhưng một khi cậu ấy bắt đầu ôm tất cả vào người thì chứng tỏ lúc đó cậu ấy đang không ổn, hành động đó chính là để bản thân Kỳ quên đi những cảm xúc mà cậu ta cho là dư thừa”
Như nghe xong im lặng không đáp lời, chỉ lẳng lặng quay đầu nhìn sang nơi anh
Hình như trong lúc cô không để ý, quầng thâm nơi khóe mắt anh lại dày lên rồi, cả cơ thể trông cũng gầy đi rồi
…
Trước khi đi Kỳ cố gắng khiến mình bận rộn nhất có thể để bản thân không có thì giờ nhìn sang nơi Như
Anh sợ, nếu lỡ chạm mắt cô rồi, trái tim anh sẽ lại thổn thức nhớ về mà không chịu buông xuôi nữa
Nhưng dù thế nào đi nữa, con tim vẫn chẳng chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tong-den-gio-uong-thuoc-roi-/3455324/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.