2 giờ sáng tại một ngôi nhà nhỏ trong con hẻm cũng nho nhỏ be bé 
“Nè chị mau dậy đi!!! 3 giờ chúng ta phải ra sân bay đó!!” tiếng Uy háo hức giục cô chị Như đang nằm ngủ ngon trong chăn mềm 
“Hả? Mấy giờ rồi?” Như mơ màng hỏi 
“2 giờ, từ nhà ta đến sân bay cũng mất tận 20 phút đấy!!” 
“Ừm… chị dậy liền…” 
Đêm qua Uy và Như dù không nói ra nhưng trong lòng cả hai mong chờ đến mức mất cả ngủ, kết quả là Uy thức trắng đêm còn Như chỉ vừa chợp mắt được 2 giờ 
Mơ hồ ngồi dậy, Như vươn vai rồì đứng dậy một cách dứt khoát, bước thẳng vào phòng tắm, bắt đầu chuẩn bị lên đường 
… 
“Như với Uy kia rồi! Ở đây!” Huy gọi lớn kêu hai chị em đang dao dát ngó quanh khu sảnh 
“Xin lỗi, bọn em đến muộn!!!” 
“Vừa đúng giờ đó, không có muộn đâu hai đứa làm gì mà chạy vội thế, máy bay còn 1 tiếng nữa mới cất cánh mà” 
“Được rồi, nếu đã đầy đủ rồi thì chúng ta mau đi thôi” 
Như lại bắt đầu dáo dát nhìn quanh: “Thế còn Bạch tổng đâu ạ?” 
“Cậu ta lên trước rồi, kêu là nhức đầu muốn lên nghỉ trước” 
“Nhìn thế nào thì cũng là đang sốt cao rồi nên bọn anh cũng không giữ lại nữa, để cậu ấy lên trước” 
“Hửm? Sao thế, bác sĩ Như lo lắng rồi sao?” Phong ghẹo Như 
“Không, không phải, ơ mà cũng không đúng, nhưng, nhưng mà cũng không phải sai…” Như bối rối không biết bản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tong-den-gio-uong-thuoc-roi-/3428683/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.