Buổi tối công trằn trọc trở mình trên giường ký túc xá.
Một chốc nghĩ tự thụ không trông kỹ dơi nhỏ nên mới xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Một chốc lại nghĩ vì sao thụ hôn hắn, vì sao? Ai mà nghĩ tới kẻ vừa đánh vừa chửi hắn là thụ sẽ hôn hắn chứ! Thụ đang nghĩ cái gì trong đầu hả???
Công không ngủ được, dứt khoát ngồi dậy đong đưa chân bên giường.
Báo sư tử ngẩng đầu nhìn hắn.
Công: Nhìn gì mà nhìn, mi nói coi sao mi không tiền đồ thế hả, sờ một tí liền học tiếng mèo kêu, còn kêu mềm như vậy, mất mặt không đây.
Công nói liên miên cằn nhằn: Nếu không phải tao với mày cộng tình? Mẹ kiếp, đều tại dấu hiệu tinh thần!
Khúc này ý nói sờ con báo một cái liền phát tình ấy mà.
Báo sư tử ngáp một cái thiệt bự.
Công nhẹ nhàng đá đá chân trước báo sư tử: Mi nói hồi trước tao quá đáng lắm hở? Vậy cậu ta không quá phận ư? Vừa gặp liền ra tay đánh mặt, tao có tính toán với cậu ta đâu? Bị cậu ta đánh nhiều lần như vậy, tao nói gì…
Công ngưng lại chút, rồi nói tiếp:… Dù nói gì, không phải cậu ta cũng đánh tao à!
Báo sư tử đứng lên đi lòng vòng, củng củng mông với công.
Tính toán một chút, dấu hiệu tinh thần cũng gần một tuần lễ, chắc sắp chấm dứt rồi. Thuyết phục bản thân mình như thế, công vô thức bắt đầu nhớ tới đôi môi thụ, nhớ nó màu gì, cảm giác thế nào, ấm hay lạnh, nếu lúc ấy mình không bất tỉnh thì…
Gãi tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-thong-minh-va-nghi-qua-nhieu/1478568/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.