Chương 15
Tác giả: Gió
Biên tập: Raph
---
Sở Du vừa tỉnh lại sau vài ngày mê man, cậu ngồi ngẩn người trong bệnh viện. Quỳ dưới tuyết hai ngày, cậu bộc phát viêm phổi. Trong cơn sốt bốn mươi độ, cậu thấy mình trở lại ngày bé, sống lại chuỗi ngày sau bữa sáng với trứng ốp la và thịt hun khói.
"Căn phòng trắng và giọt nước"
Là thí nghiệm giam một người vào phòng trắng, sau đó để cho người đó nghe tiếng nước chảy từ từ, đều đặn. Các giác quan trở nên bị kích thích, cả cơ thể bí bách, muốn tìm lối thoát nhưng xung quanh chỉ là một màu trắng xóa. Tiếng nước ám ảnh ngày đêm, như tiếng bước chân của đao phủ.
Chết không đáng sợ, thời gian chờ đợi cái chết mới đáng sợ. Cậu bị nhốt rất lâu, một tháng, hai tháng, khi thì sợ hãi gào thét, khi thì như thú nhỏ nép vào góc phòng run rẩy, khi điên cuồng đập loạn, khi tự lấy răng cắn xé tay mình.
Cậu sợ cái cảm giác trống rỗng đang bao trùm, cậu không biết mình còn sống hay đã chết, không biết ngày đêm. Trong cái không gian trắng xóa vô tận, tiếng nước chảy tí tách không bao giờ kết thúc ấy, cậu buộc phải làm mình đau đớn để có thể biết bản thân vẫn còn sống. Trong căn phòng màu trắng đó, có lúc cậu không thở, lá phổi như một thiết bị bị lãng quên, biến mất.
Cho đến một ngày nọ, không biết là ngừng thở trong bao lâu, có ai đó chạy vào, ép mặt nạ dưỡng khí lên mặt cậu. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-than/3427353/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.