Giọng nói của Phó Nam Ngạn trầm ấm, rót vào tai Trì Chiếu giống như thứ gì đó đang gãi ngứa dây thần kinh mẫn cảm của cậu, khiến nó trở nên tê dại, hơi thở cũng đột nhiên trở nên gấp gáp.
Thứ rượu cồn ngập trong huyết quản, mùi đàn hương nồng xông vào khoang mũi, lửng lơ, Trì Chiếu rất thích cảm giác này.
Lúc này muốn bình tĩnh lại cũng khó, trái tim vẫn đập liên hồi, trong lòng lại như giẫm phải một con thỏ, hầu kết của Trì Chiếu khẽ di chuyển lên xuống, hai bên má nóng bừng, trong phút chốc máu dồn lên não khiến đầu óc trở nên mơ hồ, cậu vươn tay nắm lấy cánh tay Phó Nam Ngạn.
“Ngài sờ xem.” Trì Chiếu kéo tay anh chạm vào lúm đồng tiền của cậu, đôi má đã đỏ bừng đến mức khó có thể tưởng tượng: “Ngài sờ thử thì sẽ biết ngay thôi mà.”
Lúm đồng tiền nằm bên má trái hơi trũng xuống. Trì Chiếu trông khá gầy nhưng khuôn mặt cậu vẫn có chút thịt. Lúc ngón tay chạm vào làn da nóng ran đó, Phó Nam Ngạn chỉ có một cảm giác, mềm.
Rất mềm, vừa mềm vừa nóng, Trì Chiếu uống đến mức mặt đỏ bừng, lúc này cả gò má cũng nóng ran cả lên. Nơi ngón tay anh chạm vào là một vùng trũng mềm mềm nho nhỏ, độ lõm vừa vặn với độ cong của ngón tay, mềm đến nỗi khiến người ta muốn sa vào nó. Trì Chiếu không dám cử động, nhưng Phó Nam Ngạn vẫn cảm giác được chỗ lúm đồng tiền đó đang rung nhẹ, có vẻ cũng đang hồi hộp giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tam/3480817/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.