Những chuyện xảy ra trong bệnh viện thường không thể giấu được, việc Tri Tri tự sát nhanh chóng được nhiều người biết đến.
Sau khi biết tin, Phó Nam Ngạn lập tức lo lắng cho Tri Tri, tiếp theo là Trì Chiếu. Lúc này Phó Nam Ngạn vẫn chưa biết Trì Chiếu là vì Tri Tri nên mới quay lại, nhưng anh cũng biết bạn nhỏ vừa đi thực tập đã gặp phải sự cố thế này, chắc chắn sẽ không mấy dễ chịu. Trải qua nhiều ngày trò chuyện, Phó Nam Ngạn biết Trì Chiếu là một người rất chu đáo. Sau khi xác nhận Tri Tri không có việc gì thì anh bèn đi tìm cậu, anh không thề nhìn thấy, đi ngang qua nơi này nhiều lần cũng không nhận ra, mãi đến lúc thấp thoáng nghe được tiếng nức nở.
“Khó chịu sao?” Phó Nam Ngạn chống gậy ngồi xuống bên cạnh Trì Chiếu, chậm rãi hỏi.
Giọng nói của Phó Nam Ngạn rất dịu dàng, mùi đàn hương nhàn nhạt quanh quẩn nơi đầu mũi, chúng lập tức kéo Trì Chiếu ra khỏi mớ suy nghĩ không ngừng vặn vẹo kia. Trì Chiếu nở một nụ cười không được tự nhiên lắm, dịch sang bên cạnh: “Giáo sư, sao ngài lại ở đây?”
“Tôi nghe nói Tri Tri xảy ra chuyện rồi?” Phó Nam Ngạn giải thích, trước giờ anh rất chú ý tới Tri Tri, lúc nay nghe được tin tức kia, anh bất lực thở dài, “Không ngờ vẫn không ngăn được.”
Giọng nói trầm ấm tràn đầy hối hận, trong lòng Trì Chiếu hơi chùng xuống, những lời tự trách trước kia lại lần nữa xông lên đầu. Trì Chiếu nắm chặt tay, giọng nói căng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tam/3480803/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.