Ninh Mông nghe thấy giọng nói quen thuộc, đầu tiên là hơi sững sờ, sau đó ưỡn thẳng lưng, nở nụ cười trên môi, xoay lưng lại nhìn cô gái đang đứng giữa đám quân nhân mặc quân phục màu lục kia: “Thì ra là Tần tiểu thư, à tôi tới đây là để thử nghiệm cuộc sống của quân nhân nha. Giống như Tần tiểu thư thôi, thân là con gái của Bí thư thành ủy thành phố N cũng có thể chịu được chuyện ăn uống khổ cực, đến bệnh viện quân khu làm công việc cứu người thật vĩ đại.”
Tần Vũ Linh tưởng rằng Ninh Mông sẽ không đáp trả lời mình, nhưng lúc này nghe những lời nói đó có chút giật mình, dù vậy cô ta rất nhanh khôi phục lại vẻ bình thường. Xem ra sáng nay cô ta đã giẫm trúng chân đau của Ninh Mông. Nhưng dù thế nào cô ta cũng không nghĩ là mình sai, trong suy nghĩ của cô ta, Ninh Mông là một người đàn bà không biết xấu hổ, chiếm đoạt tình yêu, chiếm mất Cố Thừa Hiên của cô ta. Vốn trời sinh bản tính cao ngạo, cô ta sao có thể chịu được nhục nhã như vậy? Tình nghĩa hơn hai mươi năm bị Tần Vũ Linh chà đạp vỡ nát trong nháy mắt.
“Haha…Tiểu Cửu, cô cần gì phải cười nhạo tôi như vậy? Ba tôi tuy là bí thư thành ủy nhưng tất cả những gì ông ấy đạt được đều là do tự sức mình, đi lên từng bước từng bước một. Haizz, nhà không có gia thế thì đành phải tự dựa vào sức mình vậy thôi, đâu có được tốt số như Thị trưởng Ninh, ông cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-ket-hon-di/2266077/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.