Khi hai người tỉnh lại đã là sáu giờ, Cố Thừa Hiên cầm di động để ở đầu giường xem giờ, nhanh chóng rời giường. Toàn thân Ninh Mông đau đớn, rên rỉ hai tiếng, xoay người lại, vùi mặt vào gối, nằm ru rú trong chăn không chịu đứng dậy. Cố Thừa Hiên đi vào phòng tắm vội vàng tắm rửa, lúc đi ra vẫn thấy cô nhóc giống như con tôm cuộn người trong chăn.
“Lát nữa rồi quay về ngủ tiếp…..” Cố Thừa Hiên đi đến vén chăn lên.
“Em rất buồn ngủ mà, chỉ ngủ một lát thôi.” Ninh Mông từ từ nhắm hai mắt lại xoay người kháng nghị.
Dưới chăn, cô khỏa thân, trên làn da non mềm là những dấu vết anh lưu lại khi hoan ái đi qua. Tóc đen da trắng, eo thon nhỏ khó chịu lắc lắc, ở trong mắt Cố Thừa Hiên, nhất định là một quanh cảnh vô cùng đẹp. Bất tri bất giác, Cố Thừa Hiên lại bắt đầu quấn lấy môi Ninh Mông, giữa hai chân đau nhức làm cho cô nhớ lại những việc đau dớn vừa rồi, lập tức tỉnh táo, liền đẩy Cố Thừa Hiên đang ở trên người mình triền miên hôn.
“Em còn đau lắm.” Ninh Mông không vui nhíu mày.
Cố Thừa Hiên thấy bộ dạng tức giận của cô thật sự là rất đáng yêu, vươn tay nhéo nhéo khuôn mặt cô: “Được rồi, trước tiên là rời khỏi giường, tối nay muốn mời bọn họ ăn cơm, có lẽ lúc này đang ở căn-tin chờ chúng ta rồi đó.”
Ninh Mông không tình nguyện đứng lên, ôm lấy chăn, chờ đầu óc tỉnh táo, mới hỏi: “Có muốn em ăn mặc đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-ket-hon-di/2266060/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.