Một cô gái cho dù chạy trốn như thế nào, về phương diện thể lực thì chung quy đều không thể bằng một người đàn ông.
Ninh Mông quay đầu lại liếc nhìn Tần Mặc, khoảng cách giữa hai người càng được kéo gần. Ninh Mông gấp đến mức muốn chảy nước mắt, lại quay đầu nhìn một lần nữa, từng cánh rừng từng cánh rừng, không có một ngôi nhà nào, nhưng cô vừa để ý thấy vừa rồi có một đám trẻ con chạy vào trong rừng, cô nghĩ có lẽ bên kia cánh rừng nhất định là có người. Vì thế, không chút do dự, chui vào rừng cây.
Tần Mặc đuổi theo phía sau, nhìn thấy dáng vẻ lảo đảo của Ninh Mông sau bụi cây, biết rằng thể lực của cô đã bắt đầu tiêu hao.
“Ninh Mông, cô nên để dành sức lực đi, theo tôi quay về, đừng để tôi bắt được cô, đến lúc đó thì khó mà nói trước được.” Anh ta nhìn chung quanh không thấy có người qua đường nào, liền gào to lên.
“Nói thật là dễ nghe…..” Ninh Mông không dám quay đầu lại, vừa chạy vừa thở phì phò nói, “Rốt cuộc là anh muốn bắt tôi quay về để làm gì? Rốt cuộc là anh muốn cái gì? Anh liều chết bắt lấy tôi, rốt cuộc là anh được cái gì?”
Tuy cô chỉ thuận miệng nói thế, nhưng Tần Mặc lại ngẩn ngơ đứng đó. Đúng vậy, rốt cuộc là mình muốn cái gì? Báo thù? Bắt cô ta quay trở về để trả thù? Bức cô ta đến điên, giống như chị sao? Hay là giết cô ta, giống như mẹ mình đã vĩnh viễn được an táng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-ket-hon-di/2266002/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.