"Không phải lừa."
Cô vừa nói ra đã nghe người đàn ông đính chính lại. Đợi cô quay đầu qua nhìn hắn, hắn nói: "Tôi không rõ các cô có bao nhiêu phần tình nguyện đến đây, thế nhưng chúng tôi chưa từng ép các cô. Thời điểm đầu nghe nói tận mười năm thì bên các người mới đưa đến đây một người. Sau khi số lượng các người tăng lên, khoảng cách cũng được kéo lại, trở thành năm năm một lần."
Dung Lạc vốn đã đoán được, nhưng đến lúc nghe thấy vẫn là không nhịn được mà sững người.
"Vì cớ gì?"
Cô cảm thấy giọng mình có chút nhẹ đến mức khó nghe.
"Cô không biết?"
Vậy mà người đàn ông lại không trả lời, còn hỏi ngược, ánh mắt mang theo một tia kỳ dị nhìn cô. Có lẽ thời điểm nhìn thấy cô phản ứng gây gắt như vậy hắn đã phần nào ngờ ngợ được rồi. Nhưng tại sao?
Bọn họ cảm thấy phương pháp để người mạnh nhất có được người là một cách để bù đắp cho những người phụ nữ này. Đương nhiên là họ coi trọng sự tự nguyện của người phụ nữ dù ít hoặc nhiều. Không biết gì như cô hắn nghĩ có lẽ là lần đầu tiên xảy ra.
"Trước đó tôi bị ngã, đầu đập vào hòn đá nên mất trí nhớ. Sau đó họ chẳng nói với tôi gì nữa."
Dung Lạc đành dùng lý do mà cô đã dùng nhiều thời gian suy nghĩ trước khi hỏi ra. Cô cảm thấy nói như vậy là hợp lý nhất.
Mặc cho lòng bàn tay đổ mồ hôi thì Dung Lạc vẫn cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-gianh-vo/2660188/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.