Rốt cuộc là lúc nào bản thân đã ngủ mất Dung Lạc không biết, cô chỉ biết người đàn ông nào đó thẹn quá hóa giận, lại thêm dục cầu bất mãn lăn cô mấy vòng mới buông tha cho cô đã mệt đến không thể rên nổi cho dù chưa từng một lần tiến vào bên trong. Nói sao thì cô chỉ là một người con gái vừa trưởng thành, nào chịu được sự dày vò của người đàn ông khí huyết dư thừa hai mươi tám năm. Nhưng vậy cũng thôi đi, là vợ, cô chiếu cố đến nhu cầu của hắn là điều hiển nhiên. Đáng hận chính là thời điểm cô mơ màng còn nghe hắn nói: “Vận động nhiều có thể giảm mỡ bụng.” Cô thiếu chút là đạp cho hắn một cú lọt xuống giường cho bỏ ghét. Nhưng mà đó cũng chỉ là nghĩ thôi, cô lúc đó đã mệt đến không xong, làm sao mà đá được hắn. Có điều đúng như hắn nói, hắn vẫn là thành công dỗ được cô đi ngủ mà không cần phải kể cái chuyện chi.
Những ngày sau đó cuộc sống của cô tuy không phải ngày nào cũng kích thích như vậy nhưng đều rất khoái hoạt, nhất thời khiến Dung Lạc quên mất tình huống bên ngoài.
Cho nên Dung Lạc cũng không biết, bên trong căn cứ nơi cô đang sống xảy ra chuyện gì.
Người đàn ông dạo gần đây mỗi ngày đều ra ngoài nhưng vẫn đúng giờ trở lại nấu cơm cho cô, dọn dẹp nhà cửa các kiểu. Dung Lạc lại không hỏi dạo này hắn làm gì, cuộc sống của họ trông có vẻ không khác gì lúc mới ở bên nhau. Không hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-gianh-vo/2660062/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.