Lễ tạ ơn ngày mùa trước tận thế không hề hiếm lạ. Thường nó sẽ được diễn ra trước mùa gieo trồng tiếp theo, vừa là cảm ơn một mùa cũ còn là cầu mong cho một mùa mới tốt đẹp.
Trước là tập tục mỗi nơi mỗi khác, sau tận thế người trên đảo lại làm sao làm lễ tạ ơn, lại tạ ơn ai Dung Lạc không biết. Cô chỉ biết là ngày đó dân làng sẽ dùng hoa màu trồng được trong làng làm một mâm cỗ đầy để cúng tạ thần nông. Mâm cỗ đơn giản chứ không phức tạp chút nào, hơn nữa chỉ toàn nấu đồ chay. Có thể là do điều kiện của thời đại này, làm cái gì đều chỉ mang tính chất không bỏ qua lại thành kính đầy đủ chứ không thể chu toàn được mọi thứ.
Đương nhiên người dân không thể chỉ dùng đồ chay để tổ chức lễ được rồi. Phần chay đó chỉ là dùng để cúng thần linh, còn phần cho người dân tụm lại chung vui thì vẫn làm thịt cá ngũ vị đầy đủ.
Cái hồ cá trong làng sau một năm đã trở nên khả quan vô cùng. Chúng nó to béo và cho rất nhiều thịt, mỗi con phải nặng năm ba kg.
Vì để cho chất thịt nó ngon, Dung Lạc đã để người dân mở rộng cái hồ đó ra làm một hệ thống suối nhỏ chảy quanh trong làng, để đám cá trong hồ có nhiều hơn không gian vùng vẫy. Cá được hoạt động nhiều chất thịt sẽ chắc và ngon hơn. Quan trọng là dòng suối khiến cho khung cảnh trong làng trở nên tươi đẹp, lại vừa thuận tiện cho tưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-gianh-vo/2659866/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.