🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dung Lạc có hiểu hay không không rõ, nhưng cô vẫn điềm tĩnh lại không nhiều cảm xúc trả lời Tống Bằng: "Chỉ cần họ dám đụng vào nó, không đợi tôi, hòn đảo này cũng chưa chắc tồn tại được."



Lời này bá đạo lại ẩn chứa ý tứ khôn lường không khỏi khiến đám người chấn động.



"Ý cô là nó còn quan trọng hơn cô. Hiện tại chưa có gì là vì nó còn bình yên?"



Tống Bằng bình tĩnh hỏi. Dù trong lòng hắn đã có quá nữa cảm thấy suy đoán của mình là đúng.



"Anh nghĩ tại sao tôi còn bình tĩnh ngồi đây được."



Dung Lạc lúc này không khác gì một nữ vương, lời lẽ khiến người ta áp lực không tưởng được. Cô hiện tại hoàn toàn khác xa cái vẻ dịu dàng ngày thường khiến đám người không khỏi cảm khái. Con hổ không hé răng là vì nó chưa đói, là vì cái mông chưa bị sờ chứ không phải răng của nó đã gẫy hết.



"Đối với biển, tôi với nó có sự khác biệt riêng. Nó là sủng nhi, là báu vật của biển, là tồn tại không cần làm gì mà vẫn nhận được hết ân sủng. Tôi lại khác. Tuy tôi đến hiện tại vẫn không rõ bản thân rốt cuộc có vai trò và địa vị thế nào với biển nhưng nó được bảo vệ nhiều hơn tôi. Cái sự bảo vệ đó khiến nó không dễ dàng gì xảy ra chuyện cho dù là bị thương. Cả tôi cũng không biết khác biệt đó là thế nào bởi từ khi sinh ra tới giờ nó chưa từng có chuyện. Một vết thương nhỏ còn không có. Nhưng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-gianh-vo/2659849/chuong-172.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thiếu Tá Giành Vợ
Chương 172: Sủng nhi của biển
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.