Sáng sớm hôm sau cô thức trước ,nhìn người đàn ông nằm bên cạnh ,anh ngủ rất say ,cô ngắm nhìn anh , thật đáng ghét tối qua anh làm cô mệt chết bây giờ vẫn còn đau nhức cả người .
Cô vừa nghĩ vừa sờ sống mũi cao thẳng của anh , bất ngờ anh nắm tay cô ôm cô vào lòng ,mắt vẫn nhắm nghiền nói.
" Chồng em đẹp trai lắm đúng không? Tối qua em sờ hết rồi mà . Ngủ thêm chút nữa đi lát anh cho sờ tiếp ."
“ Ai thèm chứ " Cô ôm anh nũng nịu nói .
1 lúc sau.....
" Trình Khiêm ."cô gọi anh
" Sao em "Anh trả lời nhưng mắt vẫn nhắm ,tay ôm chặt cô hơn.
" Nếu sau này em lỡ lừa anh chuyện gì đó .. em nói là lỡ thôi nha ...Thì anh có tha thứ cho em không?"Cô ôm anh hồi hộp chờ anh trả lời.
" Trừ phi anh tự nguyện để bị lừa . Chứ sao em lừa anh được , hửm .."
" Em nói là nếu như mà ....anh mau trả lời đi .Trình Khiêm"
" Anh cho phép em lừa anh , được chưa ? Em đừng nghĩ nhiều nữa , ngoan để anh ôm một chút ."
Trình Khiêm biết cô đang nói gì . Nhưng anh không quan tâm vì anh đang hạnh phúc ôm được thế giới trong tay ( thế giới có nghĩa là cô )
Buổi trưa Sở Nghiên gặp Minh Minh ,hai người uống cà phê.
" Hôm nay cậu có gì vui sao cười mãi thế? " Minh Minh hỏi.
Sở Nghiên đưa tay lên khoe chiếc lắc trên tay và nói nhỏ : " Mình và anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-chung-ta-ket-hon-di/1796376/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.