Thục Lam thấy Văn Thiên không chỉ thu chân lại còn thẳng thừng đẩy mình ra liền đoán anh ta không phải dạng nam nhân bỉ ổi muốn lợi dụng vài chuyện nhỏ nhặt để ép buộc phụ nữ. Nhưng không hiểu sao một người như vậy lại đi hơn thua với một đứa trẻ. Cô liền đứng dậy, nhìn thẳng mặt với vị quân nhân trước mặt này, không kiêng dè mà nói:
- Ngài là quân nhân phải không. Không, cho dù ngài không phải quân nhân thì ít nhất cũng là một quân tử. Sao ngài cứ phải chấp nhặt từng chút với môt đứa trẻ và một người phụ nữ như vậy. Hay ngài lại muốn nói, ngài không phải quân tử?
Giọng điệu sắc sảo lại có chút khiêu khích của Thục Lam khiến Văn Thiên phải kinh ngạc. Mấy người quân nhân theo sau anh cũng phải gật gù mà thán phục cô. Không chỉ dũng cảm dám khiếu khích Văn Thiên, còn khiến cho anh ta không đáp lại được lời nào.
Trong lúc Văn Thiên và mọi người vẫn chưa hết kinh ngạc Thục Lam liền bế tiểu Trấn lên bỏ đi. Cô biết bản thân vừa rồi nóng tính lên đã gây chuyện rồi nhưng trên tàu nhiều người như vậy, chắc gì họ đã gặp lại. Thục Lam nghĩ chỉ cần cô chuồn đủ nhanh thì mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Đến lúc Văn Thiên nhận ra bản thân vừa bị thao túng tâm lí thì quay đi quay lại đã không còn nhìn thấy đâu người đâu nữa rồi.
"Chạy cũng nhanh thật" - Văn Thiên nghĩ.
Không thể dễ dàng tha cho kẻ đã khiến mình mất mặt như vậy. Trịnh Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-xin-moi-troi-buoc-em/2998159/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.