Phạm Tề Duy nhanh tay bịt miệng Thục Lam lại, cậu ta trừng mắt lườm cô mà chửi:
- Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Với những việc cô đã làm ra cô nghĩ còn có ai muốn lấy cô ngoài ta sao.
Phạm Tề Duy vừa nói vừa kéo Thục Lam sâu vào trong góc khuất của ngõ nhỏ, hắn ta hạ giọng xuống lại mỉm cười một cách biến thái ghé sát vào tai Thục Lam thì thào.
- Chi bằng em cho ta đi, ta hứa sẽ chiều em hết lòng. Không để em phải...
Phạm Tề Duy vừa nói vừa tháo cúc áo của Thục Lam ra, cô cật lực vùng vẫy nhưng mãi không thể thoát khỏi. Thục Lam bất lực mà nhắm chặt mắt lại. Bất chợt một tiếng "bịch"..
- A.
Nghe tiếng kêu, Thục Lam cảm giác như bàn tay ghê tởm sờ soạn trên người mình đều không còn nữa. Cô mở mắt ra thì vừa lúc thấy Văn Thiên đang hạ chân xuống. Trong giây phút đó cô cảm giác có một sự an tâm lạ thường. Thục Lam mệt mỏi ngã bệt xuống đất, cô nhìn Văn Thiên lại quay sang nhìn Tề Duy bị đạp ngã nhào sang một bên. Hắn ta khụy lụy chống tường gắng đứng dậy. Ánh mắt căm thù liếc nhìn Văn Thiên, tay sờ lên miệng lau đi vết máu.
Trong lúc chưa định hình sự việc hắn đương định chửi mắng đe doạ Văn Thiên. Nào ngờ khi nhìn thấy trên mình anh mặc là quân phục liền không dám nói thêm gì. Hắn quay mặt lau đi vết máu, bộ dạng trở nên khom lom cung kính.
- Xin lỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-xin-moi-troi-buoc-em/2998142/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.