Tiểu Man, ta dến đưa thuốc.
Thục Lam vào bên trong trà quán, cô tiến thẳng ra quầy gọi đồ để tìm người. Đặt gói thuốc lên bàn, Thục Lam nhìn thấy bóng người đang lấp ló trốn phía sau quầy.
- Tiểu Man?
Nghe tiếng gọi người nọ giật mình một cái. Thục Lam vừa nhìn liền biết ai, cô nhón chân nghiêng người vào bên trong.
- Tôi biết là cậu rồi không cần phải trốn. Tôi đến giao thuốc mà bà chủ Kim đặt hàng tháng.
Tiểu Man từ phía dưới chui lên, cậu ta nhìn Thục Lam lại khó xử không dám nói. Thấy Thục Lam vẫn ngơ ngác nhìn cậu ta liền chầm chậm đẩy gói thuốc về phía cô. Khuôn mặt ra vẻ tội lỗi.
- Xin lỗi, đệ không thể nhận thuốc này được.
Thục Lam khó hiểu: Sao vậy?
Rõ là bà chủ Kim bị bệnh, tháng nào bà cũng đặt thuốc ở dược quán Phương gia. Theo giao ước, nếu như đến hẹn mà không thấy người đến lấy thuốc thì phải mang giao đến trà quán của bà. Ấy vậy mà hôm nay đem đến cửa lại bị từ chối không nhận.
Tiểu Man ấp úng nói trong vẻ khó xử: Lam tỷ, tỷ đừng làm khó ta, ta cùng chỉ là người làm công theo lệnh bà chủ. Bà chủ nói dược quán nhà tỷ bán thuốc không chất lượng bảo sao bà ấy càng uống càng thấy bệnh nặng thêm. Nên nói đệ lần sau tỷ tới thì nói với tỷ bà ấy không lấy thuốc nữa.
Thục Lam nghe lời này trong lòng vô cùng thất vọng nhưng cô vẫn cố gượng mỉm cười. Thục Lam không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-xin-moi-troi-buoc-em/2998127/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.