Đám người Tô Năng không muốn nhiều chuyện, là chuyện từ tìm đến bọn họ. Thục Lam trong lúc chạy ra khỏi phòng cũng là lúc họ vừa đi đến đó. Chính bộ ý phục xộc xệch, khuôn mặt tãi mét sợ hãi. Trên cổ đỏ hằn lên một vết tay đã khiến họ hiểu lầm Thục Lam và Văn Thiên đã...
- Xem chừng thiếu soái vội vàng quá rồi. Khiến con người ta bỏ chạy giữ mạng luôn kìa.
- Thấy chưa tôi đã nói rồi, ngài ấy không có duyên với phụ nữ chút nào. Chỉ cần là phụ nữ lại gần hay được ngài ấy chú ý một chút thì nếu không phải chạy nhanh như người kia chắc chắn đã mất mạng rồi.
Tô Năng lắc đầu thở dài, đến giấy báo hỉ cũng viết rồi. Mấy ngày nay thiếu soái thậm chí còn thâu đêm để lên danh sách toàn vẹn cho hôn lễ được hoàn hảo nhất. Thế nhưng bây giờ chính ngài ấy lại doạ cho tân nương chạy mất rồi.
Bấy giờ đột nhiên có một đám hạ nhân chạy qua, Anh Hào vội nhanh tay kéo một người lại hỏi.
-Có chuyện gì vậy?
Người kia vội vã đáp lời rồi lập tức chạy đi mất: Thiếu soái ra lệnh khoá cổng tìm quanh khắp phủ tìm mèo hoang a nhầm tìm Phương tiểu thư.
"Phương tiểu thư?" Anh Hào quay sang nhìn Mạc Tài và Tô Năng, họ đều đoán ra vị tổ tông họ Phương này là ai rồi. Chính là vị vừa vội vã hớt hải chạy qua đó. Đơ người một chút rồi bọn họ giật mình lập tức chạy theo về hướng Thục Lam vừa chạy. Họ đua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-xin-moi-troi-buoc-em/2998082/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.