*Cạch*
- Ai ở bên ngoài đó?
- Là ta.
Vừa nghe đến giọng nói quen thuộc Mộ Dục lập tức bước vội ra mở cửa. Cánh cửa vừa hé ra người đứng bên ngoài chính là Đề Phong. Anh vội vàng bước vào và đóng cửa để tránh bị ai nhìn thấy.
- Đề đại nhân sao hôm nay lại rảnh rỗi tới đây vậy.
Đề Phong vừa khép cửa không nói không rằng quay người liền lập tức bóp cổ nhấc bổng Mộ Dục lên. Trong lúc không chú ý lại bị bóp cổ bất ngờ Mộ Dục cật lực vùng vẫy, chiếc kính đen trên mắt rơi xuống cạch một tiếng khiến cho Tố nhi trên lầu giật mình nhìn xuống dưới mặt sàn, cô cảm nhận được bên dưới lầu có điềm chằng lành vội chạy xuống.
Đề Phong bóp chặt cổ Mộ Dục khiến khuôn mặt anh ta đỏ nổi lên những gân xanh căng nổi trước làn da trắng mỏng. Đề Phong mặt không đổi sắc, ánh mắt còn có phần đáng sợ vô cùng. Mộ Dục vùng vẫy trong yếu ớt, anh ta lấy tay đấm vài cái vào tay Đề Phong đang giữ ở cổ mình. Miệng ho không ngừng vì khó thở.
- Tại sao lại giấu ta chuyện ngươi có ngọc long hộ thân.
Đề Phong vừa nói vừa bóp chặt tay hơn. Tiếng bước chân nhỏ vội vã từ trên lầu mà Đề Phong không chú ý, Tố nhi từ bên cạnh giơ cao chân đá hất tay Đề Phong lên trên. Theo phản xạ anh mau chóng thả tay bước lùi lại. Mộ Dục ngã xuống dưới sàn, anh quằn quại ôm cổ ho không ngừng. Tố nhi vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-xin-moi-troi-buoc-em/2998059/chuong-50.html