Thục Lam nằm trên giường, sau tấm màn che khuất chỉ chìa duy nhất một cánh tay ra ngoài. Trên tay cô đặt một tấm vải mỏng, vị đại phu chăm chú bắt mạch. Xung quanh phòng vây kín người, những người làm bên ngoài phòng hóng chuyện. Bên trong phòng toát lên hai dòng khí lạnh nóng đan xen. Lão phu nhân im lìm không nói một lời, Chiêu Uyên đứng bên thì trong lòng nóng như lửa đốt, cô ta lo sợ từng giây từng phút một cầu mong đại phu sẽ vạch trần lời nói dối của Thục Lam. Văn Thiên chỉ lạnh lùng đứng bên giường, ánh hướng nhìn Thục Lam sau tấm màn. Trông cô có vẻ lo lắng vô cùng, hẳn là vì lời nói dối sắp bị vạch trần nhưng khi nhìn sang vẻ bình thản của Văn Thiên cũng lấy làm lạ. Đại phu sau một hồi bắt mạch cũng buông tay quay lại nói.
- Thể trạng thiếu phu nhân có chút yếu ớt, trên người lại có khá nhiều vết thương. Có lẽ vì xúc động quá độ nên dẫn đến động thai.
Chiêu Uyên không dám tin những điều mình đang nghe, cô ta cố chấp hỏi lại: Thật sự mang thai!?
- Đúng vậy. Theo mạch tượng thì vừa tròn hai tuần.
"Hai tuần?! Vây tức là từ khi đó cô ta đã có rồi." Chiêu Uyên nhớ lại lúc bản thân lừa Thục Lam bán vào kĩ quán mà hốt hoảng kinh sợ. Cô ta nhìn Văn Thiên lại bị anh lườm cho sợ mất mật. Cô chợt hiểu vì sao Thục Lam đã bị hủy dung mà vẫn được Văn Thiên bảo bọc như vậy. Trong lòng nổi lên sự đố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-xin-moi-troi-buoc-em/2998051/chuong-54.html