Chương 10: Xin Thuốc
Trần Ninh và cả nhà Tống Sính Đình đang không dễ gì mà hòa hợp ăn bữa cơm, hưởng thụ bữa trưa phong phú.
Đột nhiên, điện thoại của Tống Trọng Bân vang lên.
Tống Trọng Bân lấy điện thoại ra nhìn, kinh ngạc nói: “Hả, là anh cả gọi, anh ta gọi làm gì?”
Khóe miệng Trần Ninh giương lên, nhàn nhạt nói: “Nếu con đoán không sai, ông ta có lẽ gọi điện tới xin thuốc.”
Trần Ninh nói rồi, liền lấy viên thuốc được bọc kín ra, đặt lên bàn.
Cả nhà Tống Trọng Bân đều nhớ lại, lúc nãy bọn họ lúc đi ra khỏi bữa tiệc, Trần Ninh đã nói: Tống gia sẽ đích thân tới xin thuốc.
Tống Trọng Bân bán tín bán nghi, bắt máy, còn ấn mở loa ngoài: “A lô?”
Trong điện thoại truyền tới tiếng của Tống Trọng Hùng: “Em hai, bố không được khỏe, em đem viên An Cung Hoàn đó của em tới đi, lập tức.”
Tống Trọng Bân không ngờ anh cả gọi điện tới đúng là xin thuốc, thật sự bị Trần Ninh nói trúng rồi.
Ông kinh ngạc nhìn Trần Ninh một cái, sau đó muốn đồng ý theo bản năng.
Dù sao ông ở trước mặt anh cả, chưa bao giờ dám nói chữ không.
Nhưng Mã Hiểu Lệ lại dùng tay đoạt điện thoại, giận đùng đùng nói: “Ha ha, các người không phải nói An Cung Hoàn của chúng tôi là thuốc ghẻ sao, còn vứt xuống đất, nói để chúng tôi tự uống không phải sao?”
“Nếu các người đã khinh thường quà của chúng tôi như vậy, bây giờ sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-tro-ve/2640011/chuong-10.html