Chương 232: Đứng có mà không biết điều
Ánh mắt Tống Lộc Đường lóe lên, hắn ta lạnh lùng nói: “Đỗng Thiên Bảo dám nối giáo cho giặc, vậy trước tiên ta sẽ khai đao từ Đỗng Thiên Bảo!”
“Tống Thanh Tùng, cả nhà ông đợi sau khi tôi giết được Trần Ninh hãy cố gắng hết sức để thuyết phục Tống Sính Đình tái hôn với cháu trai Tiêu gia của tôi.”
Gia đình Tống Thanh Tùng cũng như đám thủ hạ của Tống Lộc Đường cùng nói: “Vâng!”
Đêm muộn, câu lạc bộ Vạn Long!
Gần đây Đồng Thiên Bảo thường qua đêm ở đây, đây là tổ ấm thứ hai của Đồng Thiên Bảo.
Nhưng đêm nay lại có một nhóm khách không mời mà đến.
Một số nhân viên bảo vệ bảo vệ câu lạc bộ bị đánh gãy chân gãy tay, ném xuống đất như một con chó chết.
Tống Lộc Đường mặc đồ đen, đôi mắt sắc bén, chắp tay trái ra sau lưng, tay phải nghịch hai viên bi sắt mang theo một nhóm thủ hạ bước nhanh vào.
Hắn ta nhìn những người phục vụ với vẻ mặt kinh hoàng xung quanh, lạnh lùng nói: “Bảo Đông Thiên Bảo ra đây chờ chết.”
Ngay sau đó, Đổng Thiên Bảo dẫn theo Thạch Thanh và các thuộc hạ khác mang vẻ mặt kinh ngạc bước ra.
Đồng Thiên Bảo kinh ngạc nhìn Tống Lộc Đường: “Các anh là ai2”
Tống Lộc Đường hừ lạnh: “Có mắt không tròng, ngu ngốc vô tri!”
Một huynh đệ bên cạnh Đồng Thiên Bảo giận dữ bước tới, chỉ vào Tống Lộc Đường chửi mắng: “Anh là cái thá gì, dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-tro-ve/2639616/chuong-229.html