Chương 292: Long Vương
Đệ nhất hào trạch tại thành phố Đông Hải, Long Cung.
Long Cung là một tác phẩm nghệ thuật được chuẩn bị cho giới nhà giàu. Những người có thể sống ở Long Cung có yêu cầu phải có thứ tự trên 500 trong bảng xếp hạng những người giàu của Hoa Hạ.
Cho dù có tài phú đứng trên hạng 500 cũng phải được người lớn nhất ở đây là “Long Vương” Hải Bình Triều cho phép mới có thể chân chính vào ở.
Người ở tại nơi đây không những phải giàu mà còn phải là quyền quý.
Chỉ có người có quyền lực và tiền tài vô song mới có tư cách ở trong khu biệt thự Long Cung.
Giờ phút này, khu biệt thự Long Cung, trong thư phòng làm người khác chú mục và sang trọng nhất.
Một người đàn ông hơn 50 tuổi, đầy mặt hồng hào, trên mặt không giận mà uy đang ngồi trên một chiếc ghế tựa, trong tay đang cầm một bản Đạo Đức Kinh.
Ông ta chính là Long Vương tiếng tăm lừng lẫy ở Đông Hải, Hải Bình Triều.
Quỳ trước mặt Hải Bình Triều là một nhóm người của nhà họ Châu, đứng đầu tất nhiên là Châu lão gia tử Châu Cái.
Ánh mặt của Hải Bình Triều cuối cùng cũng rời khỏi Đạo Đức Kinh, liếc nhìn những người nhà họ Châu đang quỳ trước mặt mình, bình tĩnh nói: “Châu lão gia tử, các người hà tất phải thê?”
Châu Cát dập đầu bang bang, thanh âm thê lương cầu xin: “Hai người con trai và cháu trai của tôi đều chết ở Giang Nam.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-tro-ve/2639501/chuong-288.html