Chương 297: Tất Cả Đến Quỳ Xuống Xưng Tội
Trương Tuấn đêm nay mắt mặt vô cùng, anh ta phát hiện Đồng Kha không thích mình chút nào, ngồi không lâu liền kiếm cớ về sớm.
Sau khi Trương Tuần rời đi, trong phòng bao chỉ còn lại gia đình Trần Ninh.
Tống Sính Đình chú ý thấy Trần Ninh dường như đang nghĩ gì?
Cô nhẹ giọng hỏi: “Trần Ninh, có chuyện gì vậy?”
Trần Ninh tỉnh táo lại, lạnh nhạt cười nói: “Không có chuyện gì, anh chỉ là nghĩ tới hai ngày nữa là lễ Trọng Dương rồi.”
Tống Sính Đình nghe xong thì sững sờ, sau đó mỉm cười: “Lễ Trọng Dương, đứng ở trên cao nhìn ra xa, nhớ về người thân và bạn bè. Cả nhà chúng ta có phải là cũng nên chuẩn bị đi lên núi du ngoạn trong ngày lễ Trọng Dương đó không?”
Trần Ninh gật đầu: “Lễ Trọng Dương lần này vừa hay trùng vào cuối tuần. Tổng cộng có ba ngày nghỉ phép. Anh định đi đến núi Ngô Đồng, đứng ở trên cao tế bái mẹ.”
Đồng Kha trợn to hai mắt: “Hóa ra là anh rẻ chuẩn bị tham gia vào lễ Trọng Dương, lên núi tế bái mẫu thân, nhưng núi Ngô Đồng ở đâu?”
Trần Ninh lộ ra vẻ cô đơn và buồn bã trong mắt, bình tĩnh nói: “Ở một quận nhỏ ở thành phố Thượng Hàng, quận ly tên là Thanh Hà, ngọn núi tên là núi Ngô Đồng. Mẹ anh được chôn cất ở đó.”
Tống Sính Đình ôm con gái, một tay duỗi ra nắm chặt tay Trần Ninh, ôn nhu nói: “Trần Ninh, con gái và em sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-tro-ve/2639496/chuong-293.html