Tống Sính Đình nói: “Chồng tôi nói, nhờ ông chuyển lời đến Tần lão tiên sinh, ai muốn ngồi lên vị trí của chồng tôi, kẻ đó chính là thủ phạm hại chết Tần thiếu.”
Vương Đạo Phương sửng sốt, thấp giọng nói: “Được, tôi biết rồi.”
Sau khi Vương Đạo Phương tiễn Tống Sính Đình đi, ông đi tới đi lui, nghĩ xem làm thế nào để đem lời này của Trần Ninh chuyển đến lão Quốc chủ.
Ông cuối cùng thông qua quan hệ tin cậy, gọi vào điện thoại của Quốc chủ phu nhân Vương Uẩn, đem lời của Trần Ninh nói với Vương Uần.
Kinh thành, phủ Quốc chủ, ngự thư phòng.
Vương Uần gõ cửa đi vào thư phòng, bà phát hiện cháo mà lúc nãy bà mang vào để trên bàn, chồng bà một chút cũng không động đến.
Lúc này, Tần Hằng đã qua 70 tuổi đang ngồi trên ghế, nhắm chặt hai mắt, không biết là nhắm mắt dưỡng thần hay đang ngủ.
Vương Uẩn cầm lấy áo măng tô ở bên cạnh muốn đắp lên cho Tần Hằng.
Nhưng lúc này Tần Hằng lại đột nhiên mở to mắt, trực tiếp dọa Vương Uần hoảng sợ.
Vương Uẩn bị dọa khẽ vỗ ngực: “Tôi còn nghĩ ông đã ngủ say rồi, vậy mà ông lại tỉnh. Cháo lúc chiều tôi mang vào ông cũng không ăn, ông cứ vậy làm sao được?”
Tần Hằng từ từ nói: “Tôi vẫn tốt.”
Vương Uẳn thân thiết nói: “Con trai xảy ra chuyện mọi người đều khó vượt qua, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-tro-ve/2638183/chuong-643.html