Chương trước
Chương sau


Chương 923:

 

Lúc này Trần Ninh nhàn nhạt nói: “Khoan đã!”

 

Điền Vệ Long, Nguyễn Hồng và những người khác nghe vậy thì đều hoảng hót nhìn về phía Trần Ninh.

 

Điền Vệ Long sửng sót: “Thiếu soái, lực lượng đối phó với ngài mạnh hơn chúng ta tưởng rất nhiều, hơn nữa còn vô cùng hung hãn.”

 

“Chúng ta không thể để cá lọt lưới, phải thiết quân luật trên toàn thành phó ngay!”

 

Nguyễn Hồng cũng nói: “Đúng vậy, chúng ta phải lập tức báo cáo với Nội các, đôn đốc giải quyết việc này.”

 

Trần Ninh bình tĩnh nói : “Vấn đề này tất nhiên phải báo cáo với Nội các và điều tra kỹ lưỡng.”

 

“Nhưng chuyện tôi bị tấn công đêm qua đã làm chấn động cả Thủ đô. Nếu tối nay lại truyền ra tin tức tôi bị tập kích thì sẽ gây ra hoảng loạn.”

 

“Mọi người không được công khai, đồng thời phong tỏa toàn bộ tin tức với bên ngoài, chuyện này phải tiền hành một cách bí mật, xử lý nội bộ.”

 

Điền Vệ Long và Nguyễn Hồng nghe xong đồng loạt gật đầu: “Rõ!”

 

Trần Ninh lại quay sang nhìn Từ Đình Tùng hỏi: “Từ cục trưởng, ông vẫn tiếp tục điều tra.”

 

“Còn 9 ngày nữa là đến hạn đảm bảo thực hiện quân lệnh ông đã lập ra. Nếu ông vẫn chưa thể điều tra rõ sự việc này, cho tôi một câu trả lời thỏa đáng, thì xem như chức trách của ông đến đây là hết.”

 

Từ Đình Tùng vốn tưởng rằng sau khi bị tập kích lần hai thì Thiếu soái sẽ vô cùng tức giận, sẽ không để ông ta điều tra tiếp mà trực tiếp giải quyết ông.

 

Nhưng ông ta không ngờ đến Trần Ninh lại bảo ông tiếp tục điều tra.

 

Ông ta không khỏi lại dấy lên một tia hy vọng, nhìn Trần Ninh có chút cảm kích, trịnh trọng nói: “Ngài yên tâm đi, Thiếu soái, tôi nhất định sẽ dùng hết kỹ năng của mình, điều tra kỹ lưỡng chuyện này, sẽ không phụ lòng mong đợi của ngài.”

 

Từ Đình Tùng nói xong, liền do dự một chút sau đó cắn răng nói: “Kỳ thực hôm nay tôi đã tra ra được một chút manh mối.”

 

“Nhưng mà vẫn gặp phải một chút khó khăn. Mong Thiếu soái có thể giao thêm quyền cho tôi, nếu không thì e rằng tôi khó mà có thêm tiến bộ được.”

 

Trần Ninh nghe vậy thì hai mắt sáng lên, hỏi: “Hôm nay.

 

ông đã điều tra ra được gì?”

 

Từ Đình Tùng nói: “Tôi điều tra ra được nhóm lính đánh thuê của Hắc Hoàng được một người tên là Trương Kiến Vũ ở Thủ đô đón vào. Nhóm lính đánh thuê rất có thể đã thông qua Trương Kiến Vũ này để vào Hoa Hạ.”

 

Trần Ninh cau mày: “Vậy sao ông còn không lo bắt anh ta về để điều tra đi, còn chờ gì nữa?”

 

Từ Đình Tùng cười khổ: “Thiếu soái không biết đáy thôi, Trương Kiến Vũ là môn sinh của Đường các lão, ông ta từng phục vụ trong quân đội, nhưng sau khi phạm sai lầm thì bị buộc phải giải ngũ sớm.”

 

“Sau khi giải ngũ, ông ta mở một công ty tư vấn an ninh quốc tế, thực chất là một công ty đánh thuê trá hình.”

 

“Đường các lão là thầy của ông ta, tình cảm còn hơn cả cha con.”

 

“Trương Kiến Vũ từ trước đã có quan hệ rất rộng, không hề đơn giản, bây giờ dưới trướng ông ta lại có một nhóm lính đánh thuê có thực lực có thể nói là ngang với lính đặc chủng, lại có hậu thuẫn là Đường lão. Có thể nói, ở Thủ đô này cậu ta chẳng sợ ai cả.”

 

“Cho dù là tôi, nếu không có đầy đủ bằng chứng, cũng không thể bắt cậu ta về để điều tra.”

 

Trần Ninh cau mày: “Vậy ông định làm thế nào?”

 

Từ Đình Tùng nói: “Tôi muốn Thiếu soái giao cho tôi quyền hạn cao hơn, tốt nhát là có thể bỏ qua tư pháp, trực tiếp bắt giữ Trương Kiến Vũ về điều tra.”

 

Trần Ninh nói: “Đơn giản, Nguyễn Hồng, cô cho người của của Cục an toàn quốc gia hợp tác với Từ Đình Tùng.”

 

Nguyễn Hồng sảng khoái đồng ý: “Được, Từ Đình Tùng, nếu ông có bất kỳ nghi phạm nào không thể đưa về điều tra vì không đủ bằng chứng, thì người của tôi sẽ giúp ông bắt lại và đem về giao cho ông xét xử riêng.”

 

Từ Đình Tùng muốn bắt người phải thông qua rất nhiều thủ tục, đặc biệt là đối với một người có lai lịch như Trương Kiến Vũ, không có bằng chứng chắc chắn thì Từ Đình Tùng căn bản không thể bắt được anh ta, cũng không thể sử dụng các thủ đoạn đặc biệt để điều tra được.

 

Nhưng Nguyễn Hồng thì khác, Cục an toàn quốc gia bắt người thì không cần giải thích với ai cả, chỉ cần giải thích với Quốc chủ là được.

 

Từ Đình Tùng nói: “Cảm ơn ngài!”

 

Từ Đình Tùng lại lập tức tiếp tục nói với Trần Ninh: “Còn một chuyện nữa!”

 

“Tôi phát hiện ra vũ khí của nhóm người Hắc Hoàng hình như là vũ khí được lấy từ kho vũ khí của bộ đội canh phòng, nhưng đây là chuyện liên quan đến bộ đội canh phòng, nên tôi cũng không thể điều tra được.”

 

Điền Vệ Long nghe nói vũ khí mà nhóm lính đánh thuê của Hắc Hoàng dùng là được tuồn ra từ đội ngũ dưới sự quản lý của mình thì vừa kinh ngạc vừa tức giận.

 

Trần Ninh chưa kịp nói gì, ông đã lên tiếng trước: “Chuyện này giao cho tôi điều tra. Nếu vũ khí thực sự là tuồn ra từ đội ngũ của tôi thì tôi nhất định sẽ điều tra rõ, giao người có liên quan cho Thiếu soái.”

 

Trần Ninh gật đầu: “Tốt lắm, mọi người mau đi làm việc đi!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.