"Mẹ kiếp, các người nhanh chữa cho hắn đi!" Một người đàn ông mặc quân phục, râu quai nón lởm chởm, đang tức giận gầm lên.
Bác sĩ Tây y mặc áo khoác trắng cùng bác sĩ Trung y mặc trường bào đứng bên cạnh cúi đầu run rẩy.
"Một lũ vô dụng, nói ba hoa chích chòe cho lắm vào, bây giờ đánh rắm cũng không dám à?! Trên chiến trường mà gặp phải kẻ hèn nhát như mấy người, tôi đã bắn từng người từ lâu rồi!"
Các bác sĩ sợ đến mức chân mềm nhũn, quỳ xuống đất.
"Đại soái, không phải là chúng tôi không chữa được, mà thật sự hết cách rồi! Hơi thở của thiếu soái rất yếu, tính mạng như treo trên sợi chỉ. Chi bằng.... chi bằng chuẩn bị sẵn một cỗ quan tài?!"
Lời này vừa nói ra, lão gia tức giận đá vào mông mấy người này: "Đồ ngu, đều cút khỏi đây cho ta!"
Các bác sĩ bò ra khỏi phòng như được ân xá.
Cố đại soái trông chờ nhìn ra sân, không khỏi vui mừng khi thấy Trung Bác dẫn theo tiểu nha đầu kia về.
"Cô bé! Cô có thể cứu con trai tôi được không?!"
Thẩm Thu khẽ gật đầu: "Được ạ."
Cố Hồng vui không sao tả được, cô gái này không chỉ xem bói mà còn có thể chữa bệnh nữa à?!
Trên giường, một nam nhân khôi ngô tuấn tú đang nằm nhắm mắt, sắc mặt u ám, không có sức sống.
Thẩm Thu mở mí mắt hắn ra nhìn nhìn, hơi cau mày.
"Những người khác đều đi ra ngoài cả đi, để lại một người giúp đỡ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-sung-tan-troi-phu-nhan-than-con-co-chut-ngoc-manh/2775832/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.