Tên nhạc công sợ đến mức mặt trắng bệch, run rẩy: "Tha mạng cho tôi! Tha mạng cho tôi! Tôi thực sự không biết người đó là ai!
Tôi chỉ biết tôi gặp người đó ở một hàng thuốc phiện nhỏ, anh ta đội mũ, che mặt nên không nhìn rõ.
Anh ta biết trong tay tôi có cổ trùng, liền cho tôi một ngàn đại dương để hạ độc, còn nói nếu thành công.... sẽ cho tôi thêm một ngàn đại dương nữa! Còn những thứ khác tôi thật sự không biết!"
"Loại người như anh, chỉ biết ức hiếp phụ nữ, đến lúc đối diện với họng súng cũng biết sợ hãi à!" Một giọng nói trong trẻo vang lên, Thẩm Thu đẩy cửa đi vào.
"Là cô! Chính cô đã hại tôi!" Tên nhạc công oán hận kêu lên.
Sắc mặt Thẩm Thu lạnh lùng: "Tôi hại anh ư? Nói hay đấy. Người thật sự muốn hại anh đã đến rồi đấy! Cô ấy đang ở đây."
Chiếc gương trong tay cô bắt đầu run rẩy.
Tên nhạc công dường như nhận ra điều gì đó, đôi mắt mở to sợ hãi, mồ hôi đầm đìa.
"Không, không..." Anh ta điên cuồng nắm tóc, như thể biết mình sắp phải đối mặt với chuyện gì.
"Còn thẩm vấn nữa không?"
Cố Yến Thần lắc đầu, thoạt nhìn thì cũng không còn gì để thẩm vấn nữa.
"Cùng ra khỏi đây đi! Để cho bọn họ tự giải quyết với nhau." Cô nhẹ nhàng nói với cái gương: "Cô đừng quên thỏa thuận của chúng ta."
Dứt lời, cô mở gương ra, tất cả mọi người đều ra khỏi quán trà, chỉ có Thẩm Thu cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-sung-tan-troi-phu-nhan-than-con-co-chut-ngoc-manh/2775824/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.