Khoan đã , mùi hương trên cơ thể này ... rất quen . Trong đầu Âu Hân ngay lập tức xuất hiện hình ảnh một người . Đúng lúc đó giọng nói trầm thấp vang lên ngay bên tai cô , nghe như đang kìm nén một thứ gì đó .
- Hân Hân !
Mùi hương này , cách gọi này , giọng nói này . Hai tay cô không tự chủ mà vòng qua ôm chặt người đàn ông đó . Cô đã nghĩ đến hàng trăm lần là sau khi thoát ra khỏi đây gặp người đó thì sẽ đánh đến khi nào hết giận thì thôi . Nhưng không ngờ , gặp được rồi cô lại thấy mình giống như rơi xuống biển may mắn được ném cho một cái phao .
Âu Hân ôm chặt người đàn ông đó , gương mặt sưng húp của cô áp chặt vào vòm ngực ấm áp .
Cô thấy có anh ở đây rồi , có cảm giác rất an toàn .
- Ngoan ! Tôi đến rồi . Là lỗi của tôi , đã để em phải chịu khổ rồi .
Sau vài giây như vậy , Âu Hân đẩy mạnh Vương Kì Hạo ra .
- Anh cũng biết là lỗi của anh ? Anh rốt cuộc gây bao nhiêu thù mà sao kẻ thù của anh cứ nhắm vào tôi mà trả vậy . Từ lúc cưới anh tới giờ , không bom thì súng , giờ thì cả khủng bố . Tôi sắp thấy mình đi quỳ trước Diêm Vương rồi đấy .
Cô thấy mình phải cố lắm mới không gào lên . Cơn tức giận từ đâu bùng phát . Nói tràng dài xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-tron-nua-roi/2165784/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.