*Âu Hân cố tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng máu nóng đã sôi sùng sục . Tại cậu ta mà sáng ra cô đã phải ăn một bạt tai , lại còn phải cúi đầu nghe bị chửi . Nghĩ có tức không cơ chứ . Vì cô nơ Hạ gia ân tình nên mới không dám làm gì Hạ Doanh Doanh , chịu đựng suốt hơn 15 năm năm qua .
Đột nhiên bóng dáng lạnh lùng cùng câu nói hôm ở lễ đường của Vương Kì Hạo vang lên trong tâm trí cô . Âu Hân thầm cười trong lòng , cộ mặt tức giận cũng giãn ra vài phần .
- Tôi biết rồi , cậu về đi .
Âu Hân xua tay , đuổi Vương Thiên Nguyên về , rồi cũng nhanh chóng đi vào trong nhà .
Vương Thiên Nguyên hình như còn điều muốn nói nhưng thấy cô đi rồi cũng thôi , rồi cũng quay ra .
.......
Âu Hân đi lên phòng , ngồi trước gương vuốt vuốt mặt , rồi lại thở dài một tiếng .
Hạ Doanh Doanh cũng thật là , cùng một cái công tát rồi lại không tát mạnh một chút , để bây giờ cô lên đây lại phải tự xử .
Âu Hân tát mạnh một phát vào mặt mình .
Ôi ! Nó đau ....
Khoé môi cô cũng rỉ máu .
Đôi môi ấy khẽ cong lên một nụ cười thầm mỉa mai .
Nói ra thì Hạ gia lúc đó chỉ có công cưu mang cô về . Cha cũng kể lúc mang cô đặt trước cửa Hạ gia ông cũng để cạnh cô mười thỏi vàng chứ đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-tron-nua-roi/2165747/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.