Tôi trố mắt kính ngạc nhìn Vương Kì Hạo .
Cái gì mà mất cháu ?
Lâm An Chi cũng kinh ngạc không kém mà tròn mắt nhìn cậu con trai .
Bà là vừa mất một đứa cháu sao ?
Lâm An Chi vội vã lại gần ngồi cạnh Âu Hân nắm tay cô hỏi han .
- Hân con có thai sao lại không cẩn thận . Có ... có phải vì hôm qua té xuống hồ mà xảy thai không ?
Âu Hân bối rối nhìn mẹ chồng mình rồi lại nhìn anh . Mặt anh vẫn đằng đằng sát khí tựa lưng vào so pha .
Âu Hân muốn lao tới bóp cổ Vương Kì Hạo ngay bây giờ . Cái gì mà mất cháu ?
Mẹ à , con còn chưa có gì với con trai mẹ đâu . Làm sao mà mẹ mất cháu được .
- Mẹ , mẹ bình tĩnh nghe con nói . Con không thai làm sao mà mẹ mất cháu được . Anh ấy chỉ đùa mẹ vậy thôi .
- Tôi đâu có lừa .
Âu Hân nghe anh nói xong thì lừ mắt qua lườm .
- Hai cái đứa này nói rõ cho mẹ nghe xem nào . Đứa thì bảo có đứa thì bảo không , tính để bà già này nghẹn mà chết à .
- Mẹ , chỉ cần mẹ đến muộn nửa ngày thôi là mẹ có cháu rồi . Ai bảo mẹ đến sớm nửa ngày , thành ra cháu của mẹ từ lúc còn trong người con đã chết yểu rồi .
Tôi thẹn đỏ cả mặt . Giải thích kiểu này vừa làm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-tron-nua-roi/2165741/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.